LỊCH SỬ DO THÁI - Trang 601

Jerusalem, họ sống trong khu ghetto Do Thái. Họ sống dựa vào tiền từ
thiện được gom góp từ người Do Thái khắp nơi trên thế giới. Thế giới của
họ không hiểu hết được Tuyên bố Balfour. Nhưng họ lúc nào cũng than
phiền và yêu sách. Khi Weizmann tới gặp họ, họ yêu cầu ông thuyết phục
Allenby gửi một con tàu tới Trieste, nơi có những cây đào kim nương tốt
nhất, để họ có thể tổ chức lễ Lều tạm cho đúng kiểu.

22

Ông rất khó chịu,

nhưng họ có ưu tiên của họ giống như ông có ưu tiên của ông, và Torah -
không có nó thì một ngôi nhà quốc gia chẳng có nghĩa gì - cơ bản nói về sự
tuân thủ chính xác; Torah cho tới nay đã được thực sự tuân thủ nên “chủ
nghĩa nghi thức” chưa bao giờ là một từ xúc phạm trong Do Thái giáo.

Rồi có những người định cư làm nông nghiệp, ổn định với sự giúp đỡ của
những nhà từ thiện như Montefiore. Một số người, như những người được
Edmund de Rothschild lập ra và tài trợ, gần như làm chủ các thuộc địa. Khi
các vụ thảm sát năm 1881 ở Nga dẫn đến cuộc di cư lớn đầu tiên của người
Do Thái tới Palestine, tức sự kiện được biết đến như là Aliyah (sự đi lên)
Thứ nhất, Rothschild đặt những người mới tới dưới sự bảo vệ của mình.
Ông cung cấp nền tảng hành chính, trường học và bệnh viện cho các khu
định cư và làng mới, được gọi là moshavot, bao gồm Ekron, Gederah,
Rishon le-Zion và Petah Tikva (một sự hồi sinh) ở Judaea, Rosh Pinha và
Yesud ha-Ma’ala ở Galilee, và Zikhron Yacov ở Samaria. Năm 1896,
Rothschild bổ sung Metullah và Be’er Toviyyah của người Zion Nga. Vào
giai đoạn này, trong số 1.700.000 bảng được cấp cho các khu định cư, gần
100.000 bảng đến từ tiền túi của Rothschild. Ông không có thời gian cho
Herzl được ông coi là một kẻ kích động chính trị, hay những người Nga
như Weizmann, mà đối với ông là đám schlintihl (tên ngốc). Ông nói với
một đoàn đại biểu Zion, trong đó có Nordau, “Đây là các thuộc địa của tôi
và tôi sẽ làm gì mình thích với chúng.”

23

Tuy nhiên, ông giao tất cả chúng

cho Hội Thuộc địa hóa Do Thái mới năm 1900, mặc dù ông tiếp tục cung
cấp tiền. Mấy khu định cư-làng như Rehovot và Hadera có từ những năm
1890, còn Kefar Tavor, Yavne’el, Menahemya và Kinneret có từ ngay đầu
thế kỷ mới. Không phải tất cả các khu thuộc địa này đều làm nông nghiệp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.