than. Lần này nghe tin nước Sở đang chế tạo thang mây chuẩn bị đi đánh
Tống. Ông liền vội vã đi tới Sở. Đường xá xa xôi vất vả làm bàn chân
phồng rộp, ứa máu, ông xé quần áo quấn lại rồi tiếp tục đi.
Đi suốt trong 10 ngày đêm, Mặc Tử tới Ảnh Đô của Sở. Trước hết ông
tìm gặp Công Thâu Ban, khuyên Công Thâu Ban không nên chế tạo thang
mây giúp Sở đánh Tống. Công Thâu Ban nói: "Không được. Tôi đã nhận
lời Sở Vương rồi".
Mặc Tử nhờ Công Thâu Ban dẫn mình tới gặp Sở Huệ Vương, Công
Thâu Ban nhận lời. Trước mặt Sở Huệ Vương, Mặc Tử thiết tha nói: "Nước
Sở có đất đai rộng, chu vi năm ngàn dặm, có đủ mọi vật quí. Nước Tống
chỉ có năm trăm dặm, đất đai xấu, sản vật cũng nghèo nàn. Tại sao Đại
vương đã có xe ngựa tốt đẹp, lại còn muốn đi lấy những cổ xe rách của
người khác. Tại sao không dùng áo bào gấm vóc của mình, mà đi lấy quần
áo xấu xí rách rưới của người khác"?
Sở Huệ Vương tuy thấy lời của Mặc Tử cũng có lý, nhưng vẫn không
chịu từ bỏ ý định đánh Tống. Công Thâu Ban cũng cho rằng dùng thang
mây đánh thành thì nhất định thắng lợi. Mặc Tử nói dứt khoát: "Ông biết
cách đánh thì tôi biết cách giữ. Ông không làm gì được đâu". Ông liền cởi
thắt lưng da quây dưới đất làm thành, lấy mấy miếng gỗ nhỏ làm dụng cụ
đánh thành rồi cùng Công Thâu Ban diễn tập về phương pháp đánh và giữ
thành. Cứ mỗi lần Công Thâu Ban dùng phương pháp này đánh thành, ông
lại dùng phương pháp khác để chống lại: một bên dùng thang mây, bên kia
dùng tên lửa đốt cháy thang; một bên dùng xe húc cửa thành, bên kia lại lao
gỗ đá xuống phá xe; một bên đào đường hầm, bên kia dùng khói phun.
Công Thâu Ban đưa ra chín phương pháp công thành, là hết cách
nhưng Mặc Tử vẫn còn những phương pháp giữ thành hiệu nghiệm chưa
dùng tới. Công Thâu Ban ngây người, nhưng vẫn chưa chịu phục, nói: "Tôi
đã nghĩ ra biện pháp để đối phó với ông, nhưng hiện nay chưa nói ra".