LỊCH SỬ TRUNG QUỐC 5000 NĂM TẬP 4 - Trang 11

Nhưng đến lúc này, Nguyên Thế Tổ Khu-bi-lai vẫn còn nuôi ảo vọng chiêu
hàng, liền quyết định đích thân gặp Văn Thiên Tường. Một hôm, Văn
Thiên Tường được dẫn từ nhà lao vào thẳng trong cung. Thấy Nguyên Thế
Tổ, ông không chịu quì lạy mà chỉ vái. Nguyên Thế Tổ hỏi ông có cần nói
gì nữa không. Văn Thiên Tường nói: "Tôi là tể tướng Đại Tống, đã hết lòng
hết sức phù trợ triều đình. Nhưng đáng tiếc là bọn gian thần bán nước khiến
người anh hùng như tôi không có đất dụng võ. Tôi không những không
khôi phục được lãnh thổ, mà còn bị bắt và chịu nhục. Dù có chết đi, tôi vẫn
chưa cam lòng". Nói rồi, nghiến răng kèn kẹt, không ngừng đấm vào ngực
mình.

Nguyên Thế Tổ hòa nhã nói: "Lòng trung thành của khanh, trẫm rất

hiểu. Nay tình hính đã khác, nếu khanh đổi ý tình nguyện làm tôi triều
Nguyên, trẫm sẽ vẫn để khanh làm thừa tướng, ý khanh thế nào?".

Văn Thiên Tường khảng khái nói: "Tôi là thừa tướng triều Tống, sao

có thể phục vụ hai triều. Nếu tôi không nhận lấy cái chết, thì còn mặt mũi
nào gặp lại các trung thần liệt sĩ dưới suối vàng".

Nguyên Thế Tổ nói: "Khanh không muốn làm thừa tướng, thì làm Khu

mật sứ (là chức quan đứng đầu văn võ trong triều), khanh thấy thế nào?".

Văn Thiên Tường trả lời như dao chém đá: "Tôi chỉ xin được chết.

Ngoài ra không còn gì để nói nữa!".

Nguyên Thế Tổ biết rằng không thể khuyên hàng, liền sai thị vệ dẫn

Văn Thiên Tường ra. Hôm sau, liền hạ lệnh mang ông ra xử tử. Hôm đó,
gió bắc thét gào, mây đen dày đặc, pháp trường được bố phòng nghiêm
ngặt. Dân chúng Đại Đô nghe tin Văn Thiên Tường sắp tựu nghĩa, liền tự
động tập trung quanh pháp trường, trong chốc lát đã có hàng vạn người vây
kín. Văn Thiên Tường đeo xiềng xích, thần sắc ung dung, được dẫn tới.
Ông hỏi dân chúng xung quanh đâu là phương nam. Được dân chúng chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.