Lý luận về nguồn gốc chiến tranh và thái độ của giai cấp vô sản và
các dân tộc bị áp bức đối với từng loại chiến tranh được trình bày trong
cuốn sách Ngày Quốc tế đỏ mồng một tháng tám góp phần làm phong phú
tri thức quân sự của Đảng, của cách mạng Việt Nam. Quan điểm chống
chiến tranh đế quốc, ủng hộ phong trào giải phóng của các dân tộc bị áp
bức có giá trị thực tiễn lớn, là một trong những cơ sở lý luận của tình đoàn
kết chiến đấu giữa các dân tộc cùng đứng lên tự giải phóng.
3. Khi chưa có tình thế trực tiếp cách mạng cũng cứ kịch liệt tranh đấu để “dự bị” cuộc võ
trang bạo động về sau
Để giành được thắng lợi, Đảng không những cần có mục tiêu
chiến lược, phương pháp cách mạng đúng đắn mà còn phải kịp thời
lãnh đạo quần chúng đấu tranh với các hình thức thích hợp, nhằm thúc
đẩy phong trào cách mạng phát triển, tiến tới khởi nghĩa vũ trang giải
phóng dân tộc theo đường lối của Đảng. Tháng 10-1930, Hội nghị
Trung ương Đảng họp ở Hương Cảng (Trung Quốc) bàn nhiều vấn đề
quan trọng. Hội nghị thảo luận và thông qua Luận cương chánh trị của
Đảng Cộng sản Đông Dương, đổi tên Đảng Cộng sản Việt Nam thành
Đảng Cộng sản Đông Dương, ra Án nghị quyết về tình hình hiện tại ở
Đông Dương và nhiệm vụ cần kíp của Đảng và nhiều án nghị quyết
khác, bầu đồng chí Trần Phú làm Tổng Bí thư Đảng.
Luận cương chánh trị của Đảng Cộng sản Dông Dương (10- 1930)
do đồng chí Trần Phú khởi thảo theo sự chỉ đạo của Quốc tế Cộng sản.
Luận cương tuy có nhược điểm như quá nhấn mạnh đến đấu tranh giai cấp,
chưa quan tâm thích đáng đến vấn đề dân tộc, nhưng tư tưởng lớn, bao
trùm Luận cương chánh trị vẫn là độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã
hội. Luận cương khẳng định cách mạng Đông Dương là cách mạng tư sản
dân quyền do giai cấp công nhân lãnh đạo, tiến thẳng lên chủ nghĩa xã hội