LỊCH SỬ TƯ TƯỞNG VIỆT NAM - TẬP 4 - Trang 148

mạnh, sử dụng, kết hợp mọi hình thức đấu tranh, liên hiệp với mọi lực
lượng cách mạng và tiến bộ trên thế giới để tạo nên sức mạnh tổng
hợp đánh bại kẻ thù. Kháng chiến toàn diện là đánh giặc không chỉ
trên mặt trận chủ yếu là quân sự, mà còn là đánh giặc trên tất cả các
mặt trận khác như: Chính trị, kinh tế, văn hoá, ngoại giao. Chủ tịch Hồ
Chủ Minh đã từng kêu gọi: mỗi người dân Việt Nam, bất kỳ già, trẻ,
trai, gái; bất kỳ giàu, nghèo, lớn, nhỏ, đều cần phải trở nên một chiến
sĩ tranh đấu trên mặt trận: Quân sự, Kinh tế, Chính trị, Văn hoá"

20

.

1. Mặt trận quân sự

Trong chiến tranh, mặt trận quân sự phải được coi là mặt trận

quan trọng nhất, bởi "quân sự là việc chủ chốt", là hình thức đấu tranh
đặc trưng của chiến tranh, quyết định trực tiếp sự thắng thua trên chiến
trường. Chiến tranh là sự tiếp tục của chính trị bằng thủ đoạn bạo lực.
Chính trị một khi không thể tiếp tục tiến lên với những thủ đoạn như
cũ được nữa, thì phải dùng những thủ đoạn bạo lực, dùng chiến tranh
để giải quyết mâu thuẫn đối kháng giữa hai bên. Một khi chiến tranh
đã xảy ra, nếu không chiến thắng được kẻ thù về quân sự thì không thể
hoàn thành được nhiệm vụ chính trị. Đấu tranh trên mặt trận quân sự
là một hình thức đấu tranh cơ bản, giữ vai trò quyết định trực tiếp
trong việc tiêu diệt lực lượng quân sự của địch - chỗ dựa chủ yếu của
chúng để tiến hành chiến tranh phản cách mạng, duy trì chính quyền
và các tổ chức chính trị phản động. Đi đôi với nhiệm vụ tiêu diệt lực
lượng quân sự của địch, đấu tranh trên mặt trận quân sự còn có nhiệm
vụ bảo vệ dân, giữ dân, giành dân, kết hợp với đấu tranh chính trị, làm
chỗ dựa cho quần chúng cách mạng đấu tranh chính trị và nổi dậy
giành chính quyền. Chiến tranh càng phát triển, khi đối phương tăng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.