LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 137

Phương Đa Bệnh và Phong Từ đều sững lại, cứng đờ người, trong rừng

không phát ra thêm bất kì tiếng động nào nữa. Phong Từ thoáng do dự,
Phương Đa Bệnh cũng không còn sức mà đánh trả nữa, loạng choạng giật
lùi, Phong Từ chạy biến vào trong rừng sam. Phương Đa Bệnh thấy gã bỏ
đi, thở phào nhẹ nhõm, nhìn Đông ngó Tây, xung quanh một màu tuyết
trắng, không biết đi về hướng nào mới đúng. Đúng lúc y định chạy về
hướng Tây thì từ trong rừng sam Phong Từ đột nhiên hét lớn:

- Ai? Ngươi…

Tiếp theo đó là tiếng một cây sam đổ rầm, tuyết lẫn đất bụi bay cao

ngang trời, y đờ người đứng nhìn thanh mã tấu của Phong Từ chặt đứt
ngang cây sam bay vọt trong rừng ra, cắm phập xuống vị trí cách chỗ y
đứng tầm hơn hai trượng, lút cán.

Sau đó mọi thứ trở nên yên tĩnh lạ thường.

Đất tuyết yên ắng, bóng cây cũng lặng như đá tảng.

Phương Đa Bệnh cảm giác như mình đã đứng sững tại chỗ phải hai tuần

hương, cho tới tận khi một đống tuyết trong rừng đột nhiên động đậy, rồi
một người từ trong đống tuyết đó bò ra, hét gọi:

- Phương Đa Bệnh?

Lúc này y mới có phản ứng lại, nhìn chằm chằm vào đống tuyết, người

bò ra từ trong đống tuyết đó là Lý Liên Hoa. Nhìn tình hình thì có vẻ như
Lý Liên Hoa chạy vào rừng sam, tìm được đống tuyết bèn giấu mình trong
đó. Phương Đa Bệnh thở dài, nhấc đôi chân còn đang tê cứng của mình thấp
thỏm đi vào rừng ngó quanh ngó quất. Trong rừng sam, “Cát Phan” và
Phong Từ đã cứng đờ, một người đang đứng trong tư thế đột ngột quay đầu,
một người thì ngã ngào trong đống tuyết, trong lúc ngã đao tuột khỏi tay,
chặt đứt một cây sam. Lý Liên Hoa thận trọng đi ra khỏi đống tuyết vừa
nấp, mỗi bước mỗi dấu chân, nhưng bên cạnh “Cát Phan” và Phong Từ
không có dấu chân nào, là ai đã khống chế hai người họ trong lúc ấy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.