LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 236

Phương trượng Vô Liễu đứng dậy, mỉm cười:

- Lý thí chủ, lão nạp vô tình nghe ngóng biết được kết quả của trận chiến

năm xưa, chỉ là ngài mất tích mười năm, những người lo lắng căm hận Lý
thí chủ không dưới hàng vạn, ngài thật sự quyết tâm dù chết cũng không
gặp cố nhân?

Lý Liên Hoa cười rất tươi.

- Gặp thì sao, không gặp thì sao?

Phương trượng Vô Liễu ôn hòa.

- Gặp, tức là hóa giải được nỗi oán hận trong lòng, kéo dài tuổi thọ;

không gặp… - Ngài ngập ngừng. – Không gặp…

Lý Liên Hoa phì cười.

- Không gặp sẽ đoản mệnh chắc?

Phương trượng Vô Liễu chân thành đáp:

- Ngày đó giáp mặt Lý thí chủ trên trấn Bính Sơn một lần, lão nạp cũng

biết chút ít về y thuật, Lý thí chủ thương ở tam kinh, nếu không tìm bạn bè
xưa đồng tâm hợp lực, cùng nghĩ cách chữa trị, chỉ e…

Lý Liên Hoa hỏi:

- Chỉ e gì?

Phương trượng Vô Liễu trầm ngâm hồi lâu, rồi chậm rãi nói tiếp:

- Chỉ e khó qua được hai năm. – Ngài ngẩng đầu lên nhìn Lý Liên Hoa. –

Lão nạp không biết tại sao Lý thí chủ không chịu gặp cố nhân, nhưng lão
nạp bạo gan đoán, có phải vì Bỉ Khâu không? Thực ra mười năm nay Bỉ
Khâu tự nhốt mình trong Bách Xuyên Viện, sự đau khổ của hắn người
thường không thể tưởng tượng được, Lý thí chủ sao không mở lòng từ bi,
tha thứ cho hắn?

Lý Liên Hoa cười cười, cũng rất chậm rãi nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.