LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 262

- Không biết nữa.

Lý Liên Hoa giật lùi tới vị trí buổi sáng nhìn thấy người chết. Lùi được

mấy bước, hắn tỉ mỉ quan sát dấu vết dưới đất, lẩm bẩm tự nói một mình:

- Bếp… buổi sáng ở đây có đặt một bếp đựng chảo dầu, có hai người gặp

nhau ở đây, người đứng ở vị trí của ta giơ chân đá, - Hắn bắt chước đá một
chân về phía trước – khiến chảo dầu đổ xuống đất, dầu chảy bắn lên người
đối diện, người đó ngã, dầu chảy ra cửa bắt lửa cháy lớn, đường thoát của
“ta” bị bịt, bèn quay người chạy ra đầu kia của địa đạo…

Quách Họa nghe mà gật đầu lia lịa.

- Ta cũng nghĩ thế.

Lý Liên Hoa thở dài.

- Thực ra ta chỉ đang nói bừa mà thôi…

Quách Họa ngẩn người, đầu óc gã vốn hỗn loạn giờ lại càng rối như

bòng bong. Lý Liên Hoa đi đi lại lại quanh địa đạo vài vòng, Quách Họa
cầm đuốc theo sau hắn.

Là kẻ nào đã giết cô gái này tới bốn lần? Ngực nàng bị một thanh kiếm

dài lưỡi sắc mỏng đâm một nhát, trán lại đập vào đâu đó gây ra vết thương
không nhỏ, tay phải bị chặt từ cổ tay, còn bị tưới dầu thiêu chết, tuột mất
một lớp da. Kẻ nào đối xử tàn nhẫn với nữ nhân như thế? Cây đuốc trên tay
Quách Họa khua khua ở cửa địa đạo một lúc, mấy viên đá vụn rơi xuống
suýt thì rơi xuống đầu Lý Liên Hoa khiến hắn gật mình nhảy sang bên
tránh.

- A di đà phật… - Đột nhiên thấy một viên đá rơi xuống cục than mà vừa

rồi Quách Họa nhìn chằm chằm, hắn hỏi bằng giọng kỳ lạ. – Đây là cái gì?

Quách Họa đáp:

- Hình như là một bàn tay…

Lý Liên Hoa giật nảy mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.