LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 28

gian khó lòng tưởng tượng. Lý Liên Hoa mỉm cười, nhướng mắt nhìn đám
vàng bạc châu báu ấy vài cái, vòng mấy lượt, cuối cùng cũng đến phòng
Thành chủ.

Ngọc Mục Lam đang ngồi trong phòng, nghệt như con gà gỗ, hai mắt

nhìn thằng, dù người khác hỏi gì, nói gì ông ta cũng chẳng có phản ứng.
Ngọc Hồng Chúc nói:

- Từ sau đêm nổi lửa đốt thành đó, ông ấy luôn ở trong tình trạng thế này,

chẳng thiết ăn uống, cũng không ngủ nghê, bất kì ai nói chuyện ông ấy cũng
như không nghe thấy.

Bà đã ỉm đi một câu: Những đại phu tới thăm bệnh cho Ngọc Mục Lam

đều nói Ngọc Mục Lam bị trúng tà, có một đại phu sau khi bắt mạch cho
Ngọc Mục Lam đã đột nhiên phát điên.

Lý Liên Hoa nhìn thẳng vào mắt Ngọc Mục Lam một lúc, sau đó lấy ra

một cây kim bạc từ trong tay nải in hoa xanh của mình chầm chậm đâm vào
mắt Ngọc Mục Lam, Ngọc Hồng Chúc giật mình, bà chưa từng thấy đại phu
nào lại chữa bệnh như thế. Tông Chính Minh Châu đứng bên cạnh, trải qua
chuyện cửa sổ xanh, y đã hiểu Lý Liên Hoa không phải kẻ mù mờ hồ đồ,
chỉ có điều hành động cử chỉ của hắn luôn rất khó hiểu.

Cây kim bạc của Lý Liên Hoa đã chầm chậm đưa tớí trước mắt phải

Ngọc Mục Lam, vậy mà hắn không hề dừng lại, mặc dù rất chậm, nhưng
cũng không hề giảm tốc độ, tiếp tục đâm vào mắt Ngọc Mục Lam. Tông
Chính Minh Châu và Ngọc Hồng Chúc nhẫn nhịn rồi lại nhẫn nhịn, cuối
cùng vẫn không đưa tay ngăn. Đúng vào lúc cây kim gần chạm vào nhãn
cầu của Ngọc Mục Lam, Lý Liên Hoa dừng tay, di chuyển vị trí nhưng vẫn
nhắm vào mắt của Ngọc Mục Lam.

Ngọc Mục Lam chẳng buồn chớp mắt, đúng là bị đờ đẫn thật rồi.

- Xem ra bệnh của Ngọc Thành chủ rất nặng.

Lý Liên Hoa khẽ thở dài một tiếng. Người mới quen biết như Tông

Chính Minh Châu ngàn vạn lần cũng không ngờ rằng hắn là người chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.