LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 344

Mãn Đường. Thật sự là vì cái vị Kim Mãn Đường nổi tiếng keo kiệt kia
sao? Ngay lúc hai người đang nói chuyện với nhau thì trong một căn phòng
phía sau chợt vang lên tiếng hét thảm thiết của tôi tớ trong Nguyên Bảo sơn
trang.

Cả hai ngẩn người rồi chạy tới, thấy dưới xà ngang trong căn phòng hẻo

lánh có một bóng người khẽ đu đưa. Quan Hà Mộng kinh hãi hô lên:

- Kim Nguyên Bảo!

Tên người hầu của Kim Nguyên Bảo đang ngồi thụp xuống đất run như

cầy sấy, vô cùng hoảng sợ đưa tay chỉ vào Kim Nguyên Bảo lắp bắp:

- Tổng… tổng… tổng quản…

Quan Hà Mộng sờ mắt cá chân của Kim Nguyên Bảo rồi nói:

- Người này mới treo cổ một lát thôi, mau đưa ông ta xuống xem có thể

cứu được không?

Gã nhảy lên thả Kim Nguyên Bảo xuống rồi kiểm tra hơi thở và nhịp

tim. Phát hiện ông ta vẫn còn sống, cả hai vị thầy thuốc vội xúm vào cấp
cứu, giữ lại cái mạng già cho Kim Nguyên Bảo. Công Dương Vô Môn sờ
soạng khắp người Kim Nguyên Bảo một lượt rồi chợt “ồ” lên. Quan Hà
Mộng cũng không giấu được vẻ kinh ngạc:

- Công Dương tiền bối! Hình như… người này không phải sợ quá hóa

điên. Đây… đây… - Ngón tay của gã chạm phải một cục u rất tròn nhô ra
sau đâu của Kim Nguyên Bảo. Ở trên người ông ta cũng có rất nhiều chỗ
nhô ra giống như hạt đậu như vậy. – Cái này… giống như một loại bệnh.

Công Dương Vô Môn cũng lên tiếng:

- Bạch thốn!

Quan Hà Mộng gật đầu. “ Bạch thốn” là một loại bệnh thông thường ở

thôn quê, đa số do ăn thịt gia súc mắc phải. Người mặc bệnh này sinh ra
trứng một loại sán nhìn giống như đậu tương, sinh sống trong máu thịt vô
cùng đáng sợ. Việc trị liệu cũng không khó lắm, chỉ cần uống thuốc trừ sán

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.