LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 302

nhau, cuối cùng họ cũng nhận được sự đồng ý của cha mẹ hai bên, cùng
nắm lấy tay nhau bước vào lễ đường.

Phương Tĩnh Hương có phần bất ngờ khi nhận được thiệp mời của Tô

San bởi sau khi Hàn Cảnh Minh qua đời, hai nhà ít qua lại hơn. Nhưng dù
sao cũng là người trên, bà vẫn vui mừng kéo cô Tuệ đi mua sắm chuẩn bị
quà cưới cho đôi trẻ.

Vào hôm tiến hành hôn lễ, Phương Tĩnh Hương đưa Cổ Liên đến ngôi

biệt thự nơi gia đình họ Tô tổ chức lễ cưới. Vừa bước vào cửa, đôi mày Cổ
Liên bỗng nhíu lại. Cô bé vốn thích yên tĩnh, trước giờ rất ghét những nơi
tiệc tùng huyên náo. Trong căn phòng lớn bày la liệt hoa tươi, các nam
thanh nữ tú ăn mặc chỉnh tề xinh đẹp, đứng túm năm tụm ba tán chuyện
cười đùa rôm rả.

“Ồ, đây chẳng phải bác Phương sao?” Đúng lúc đó từ trong đám đông,

một người đàn ông chừng hơn ba mươi tuổi bước nhanh về phía Phương
Tĩnh Hương.

“Ha ha, Liên Kiệt phải không, lâu quá rồi không gặp”, Phương Tĩnh

Hương mỉm cười chào hỏi người đàn ông vừa tiến tới: “Lệ Dung vẫn khỏe
chứ? Hồi hai cháu kết hôn, bác vì vấn đề sức khỏe nên không tham dự
được, giờ đến đám cưới của Tiểu San, bác chắc chắn không thể bỏ qua
rồi!”.

“Bác khách sáo quá, bác đến dự chính là coi trọng cháu rồi. Nào, nào,

mời bác vào!”, người đàn ông vừa nói, vừa đưa Phương Tĩnh Hương và Cổ
Liên vào phòng chờ: “Bác ngồi nghỉ ngơi chút đi ạ, hôn lễ lát nữa mới bắt
đầu”.

“Được rồi, cảm ơn! Liên Liên đến đây nào, chào bác đi!”, Phương Tĩnh

Hương cúi xuống bế cô cháu gái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.