LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 321

5. Mảnh sứ oán hận cuối cùng

Đêm hôm đó, Hồng Kông bỗng đổ trận tuyết lớn trắng xóa như bông,

hàng triệu đóa hoa tuyết kết thành tấm lưới phủ kín bầu trời, nhanh chóng
ngập đầy khắp thành phố.

Trong ngôi biệt thự của gia đình họ Hàn, Phương Tĩnh Hương đang say

giấc nồng trên giường. Đúng lúc đó, từ bên ngoài, cơn gió mạnh bất chợt
thổi tung cánh cửa sổ vốn đóng kín mang theo những bông tuyết lặng lẽ ùa
vào phòng, một vệt sáng màu vàng cũng bay tới.

“Ha ha… Minh Vương, mau tỉnh dậy!” Từ trong vệt sáng đó, một giọng

nói mạnh mẽ vang lên, rồi gương mặt hiền hậu của Nhiên Đăng Cổ Phật từ
từ xuất hiện.

“Ông là ai?”. Bị đánh thức, Phương Tĩnh Hương lập tức ngồi dậy, có

chút sợ hãi nhìn chằm chằm lão hòa thượng trước mặt.

“Sao? Minh Vương không nhớ lão nạp rồi?” Bàn tay Nhiên Đăng khẽ

giơ lên, ném một nắm bột vàng óng ánh vào mặt Phương Tĩnh Hương.

Trong khoảnh khắc, ba chiếc lông công bỗng xuất hiện trên trán Phương

Tĩnh Hương, đồng thời ánh mắt đang ngây ra của bà cũng dần sáng trong.

“Bồ Tát, bây giờ đã nhận ra lão nạp chưa?” Thấy đôi đồng tử của đối

phương đã khôi phục lại màu xanh ngọc bích vốn có, nụ cười trên môi
Nhiên Đăng càng mở rộng.

“ A di đà Phật! Cổ Phật vẫn khỏe chứ?”, Phương Tĩnh Hương đứng dậy,

hai tay nhẹ nhàng chắp vào nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.