LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 353

phú quý, quyền lực địa vị, sao chàng có thể nhẫn tâm đối xử với thiếp như
vậy?”, Mị Gia khóc nức lên, muôn vàn giọt lệ rơi xuống như mưa: “Trong
lòng chàng, thiếp và Liên Liên lẽ nào không bì được một danh hiệu của
Phật giới?”.

“Mị Nhi, sao nàng lại nói như vậy? Đúng, trước kia ta là người của Phật

giới, nhưng từ khi quen nàng, ta đã đoạn tuyệt mọi quan hệ với sư huynh và
hoàn toàn rút lui khỏi Phật giới. Ta thật không hiểu tại sao nàng cứ mãi ôm
chuyện cũ trong lòng như vậy!”, Nạp Y La nhíu mày chăm chú nhìn người
phụ nữ đang khóc trước mặt.

“Chính vì đã rút lui nên trong lòng chàng, nơi đó mới trở thành vĩnh

hằng!”, Mị Gia thét lên ném cây kiếm trong tay xuống đất: “Đi! Chàng đi
ngay! Ta không muốn nhìn thấy chàng nữa, quay về Phật giới mà chàng vẫn
sớm nhớ đêm thương đi! Ta và Liên Liên không cần chàng nữa!”.

“Nàng thật vô lý quá sức!” Người đàn ông phẫn nộ quay người bước ra

khỏi động. Người phụ nữ xinh đẹp sau lưng chỉ biết mở to đôi mắt đầy thù
hận, trong khi những giọt nước mắt vẫn lặng lẽ rơi…

“Cốc Liên, tỉnh lại, tỉnh lại mau!” Bên tai vang vọng những tiếng gọi lo

lắng, Hàn Cổ Liên chầm chậm mở mắt, hình ảnh đầu tiên cô nhìn thấy là
gương mặt đầy lo lắng của Bạch Hạo Đan.

“Cung chủ?” Tay Cổ Liên ôm lấy vầng trán đang đau thấu óc, từ từ ngồi

dậy dưới sự giúp đỡ của Hạo Đan: “Đầu Cốc Liên đau quá, chắc sắp nổ
tung rồi!”.

“Cô cảm thấy thế nào? Có phải vì tiêu hao quá nhiều pháp lực không?”

Khuôn mặt Hạo Đan hơi tái, bàn tay đỡ Cổ Liên dần dần mạnh hơn, ôm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.