LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 485

“Đương nhiên bây giờ cô sẽ ngạc nhiên, nhưng Phật Tổ nói qua đêm nay

khi tầng phong ấn thứ tư được mở, cô sẽ không bao giờ chịu về nữa.”

Hạo Đan từ từ cụp đôi mắt, biểu hiện pha chút bi thương: “Lần này lén

xuống hạ giới, ta chỉ muốn hỏi, nếu để cô làm Dao Hoa cung chủ, liệu cô có
thể hồi tâm chuyển ý không?”.

“Ngài về đi, Cung chủ! Như Lai bốc quẻ thiên cơ chưa bao giờ có sai

lệch. Nếu ngài ấy đã nói vậy thì nhất định vì chân tướng sự thật vượt qua cả
phạm vi mà tiểu tiên đã dự liệu. Đến lúc đó có khi lòng Cốc Liên sẽ bị
thương đến tan nát. Nếu thật sự như vậy, thử hỏi tiểu tiên sao có thể về
Thiên đình.” Đưa tay ôm lấy mắt, Cổ Liên mệt mỏi tựa người vào thành ghế
sô pha. Chân tướng sự việc liệu có thể tàn nhẫn đến mức nào đây? Cô thật
không biết liệu mình có thể tiếp nhận hiện thực tàn khốc sắp tới?

Lúc lâu sau, khi Cổ Liên mở đôi mắt đen màu đêm tối ra, cả phòng

khách rộng lớn chỉ còn lại mình cô và tách trà vẫn còn hơi nóng…

...

Cùng thời gian ấy, Hà Tĩnh Vũ đang đau khổ nằm trên giường ở khách

sạn. Cô co người trong chiếc chăn dầy nhưng vẫn cảm thấy lạnh đến thấu
xương. Ở Hồng Kông, cô không có người thân, người bác cư ngụ gần chỗ
cô nhất cũng ở tận một thôn nhỏ chẳng rõ tên nơi ngoại thành Quảng Châu,
quá xa! Mà nước xa làm sao cứu được lửa gần?

Vùi đầu trong gối lặng lẽ khóc, người phụ nữ tủi thân đến cùng cực. Từ

lâu cô đã sớm nhận ra con nha đầu Tiểu Lan chẳng hề đơn giản. Chỉ riêng
tài thu phục lòng người của cô ta đã là điều Hà Tĩnh Vũ không sao làm
được. Cô không cam tâm, không thể cam tâm thua một con khốn mọi rợ,
một con tiện nhân miệng còn hôi sữa bày trò quyến rũ đàn ông. Cô càng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.