LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 535

Cốc Liên nhìn thấy là nụ cười ngày càng gượng gạo của Mị Gia và cả vẻ
dịu dàng ấm áp tràn đầy tâm sự của Nạp Y La. Kể từ đó Phật giới trở thành
chủ đề cấm kỵ đối với cha mẹ cô, cuộc sống bình lặng của họ dần để hở
những yếu điểm trí mạng.

Hôm ấy là ngày cô chào đời. Đưa mắt nhìn về phía xa, lập tức thấy ngay

đóa sen nghìn cánh to lớn đang từ từ lộ ra khỏi mặt nước giữa những lá sen
xanh ngắt trong đầm. Dưới ánh nắng mặt trời, nhụy hoa sắc xanh pha kim
tỏa màu rực rỡ.

“Mị Nhi, nguyên thân của nàng thật xinh đẹp, nhưng khi sinh con liệu có

phải rất đau đớn không?”, chí thượng tôn giả ngồi bên đầm nhíu mày bất
an.

“Ha ha... Chàng trai ngốc này, cần gì phải lo lắng như vậy.” Khẽ rung

thân cành, Mị Gia cười trêu Y La: “Thiếp chẳng phải loài người, không đau
đớn lắm đâu”.

“Ô, nhưng ta vẫn không yên tâm, để ta ở đây phụ giúp nàng.” Nạp Y La

mặt mày nhăn nhó, bắt đầu tiến về phía trước dưới ánh mắt tò mò của người
vợ: “Lát nữa nàng cứ yên tâm mà ngủ, ta sẽ luôn ở cạnh nàng”.

“Được thôi.” Hết sức vui mừng, ánh sáng tỏa ra nơi nhụy sen càng nồng

đượm hơn, Mị Gia khẽ khàng khép cánh lại, từ từ chìm vào giấc ngủ.

Nhưng vào khoảnh khắc Mị Gia bắt đầu mơ màng, bất chợt một luồng

sáng chói lóa từ trên trời rọi thẳng xuống, nhanh chóng bao trùm bốn phía
đầm sen.

“Sư huynh! Đừng làm tổn thương cô ấy, cô ấy sắp sinh rồi!” Kinh hoảng

đứng vụt dậy, người đàn ông sợ hãi nhìn người đứng đầu Phật giới vừa hạ
xuống ngay cạnh mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.