LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 126

đang thưởng ngoạn hoa cúc. Nàng mặc tấm áo màu vàng lợt. Thật là con
người thanh đạm như cúc. Trong đời ta chưa được thấy một vị cô nương
nào thanh nhã diễm lệ đến thế. Bên cạnh nàng là một tên nha hoàn lối ,
tuổi.
Vị tiểu thư kia thấy ta chú ý nhìn nàng, mặt hơi đỏ lên, nàng khẽ nói:
– Xin lỗi tiên sinh, miễn trách cho, con tiểu nha đầu này buột miệng nói
quàng.
Ta đứng thộn mặt ra, không thốt nên lời.
Ta thấy nàng ra khỏi vườn hoa mà mình vẫn ngơ ngác.
Bỗng nghe chủ nhân tiệm thuốc nói:
– Cô đó là tiểu thư nhà Lăng Hàn Lâm ở Võ Xương. Cô là một mỹ nhân
nổi tiếng miền Võ Hán này. Hoa cỏ trong nhà cô ít nơi bì kịp.
Ta ra khỏi vườn hoa, chia tay chủ nhân tiệm thuốc, trở về khách điếm.
Trong lòng ta ngoài vị Lăng tiểu thư kia, không còn ý niệm gì nữa.
Chiều hôm ấy ta qua sông đến Võ Xương, hỏi đường lối tới phủ Lăng Hàn
Lâm. Đến nơi rồi tự nhiên vào bái phỏng là đường đột quá. Ta ở ngoài cổng
phủ đi lui đi tới.
Ngoài cổng chỉ có mấy đứa trẻ nít chơi đùa. Trong lòng ta hồi hộp, nửa
phần sợ hãi nửa phần mừng vui. Có lúc mình tự mắng mình là nên chết đi.
Ngày đó tuổi ta không còn nhỏ nữa, nhưng ban đầu rớt vào lưới tình thì
chẳng khác gì một đứa trẻ nít ngây ngô.
Đinh Điển nói tới đây, mắt lộ ra những tia kỳ quang, hiển nhiên trong lòng
rất hứng thú.
Địch Vân lại cảm thấy mối sợ hãi không hiểu gì đâu. Chàng chỉ lo thể lực y
đột nhiên không chống nổi thì làm thế nào? Chàng liền nói:
– Đinh đại ca! Đại ca hãy yên tĩnh nghỉ một lúc. Tiểu đệ đi kiếm thầy lang
coi xem. Chưa chắc thương thế của đại ca đã thành bất trị.
Dứt lời chàng đứng dậy toan đi.
Đinh Điển nắm tay áo chàng kéo lại hỏi:
– Hình dạng chúng ta thế này đi kiếm thầy lang mà không phải là đi tìm cái
chết ư?
Y dừng lại một chút rồi thở dài nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.