LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 174

Địch Vân liền liệng mạnh khúc cây gẫy về phía đối phương, chờ hắn nhảy
lên né tránh, chàng lại thừa cơ rút một cành tùng khác để tấn công.
Vạn Khuê thấy Địch Vân mất khí giới rồi, cho là mình đã nắm chắc phần
thắng. Dù đối phương lấy cây làm kiếm đâm trúng hắn mấy nhát cũng
chẳng có chi đáng ngại.
Hắn định thần lại, triển khai kiếm pháp từ từ tấn công. Phương pháp này
quả nhiên phát sinh hiệu lực.
Bỗng nghe Địch Vân gầm lên một tiếng phẫn nộ. Cổ tay mặt chàng trúng
kiếm, máu tươi chảy ra như suối, thành ra bất lực, đành phải bỏ cành cây
xuống.
Vạn Khuê lại phóng kiếm đâm vào đùi chàng rồi vung chân đá chàng té
nhào.
Địch Vân gắng gượng đứng lên liền bị Vạn Khuê đá vào xương lưỡng
quyền khiến chàng ngất xỉu.
Vạn Khuê quát hỏi:
– Ngươi giả chết chăng?
Hắn lại vung kiếm chém vào vai bên hữu Địch Vân, vẫn thấy chàng không
nhúc nhích mới biết chàng đã ngất đi rồi.
Hắn tự nhủ:
– Lăng Tri phủ hứa thưởng năm ngàn vạn lạng cho ai bắt được hai tên tù
phạm vượt ngục, dĩ nhiên mình bắt sống được hay hơn. Vả lại lần này gã bị
bắt đưa lên quan cũng khó lòng sống sót, hà tất ta phải giết gã?
Hắn đảo mắt nhìn quanh bỗng ngó thấy trong đống củi có ống chân thò ra,
không khỏi giật mình kinh hãi, miệng lẩm bẩm:
– Trong này còn có một người.
Hắn không hiểu Đinh Điển còn sống hay đã chết rồi, vung kiếm lên chém
xuống chân tử thi.
Địch Vân tuy bị đá ngất đi, nhưng bên tai dường như có tiếng la:
– Ta không thể chết được! Ta không thể chết được! Ta đã hứa lời với Đinh
đại ca, là đưa di thể của y hợp táng với Lăng tiểu thư.
Chẳng biết có phải vì ý niệm cường liệt này mà chàng hồi tỉnh mau lẹ hay
không? Chàng mê man tự nghĩ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.