LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 204

Bảo Tượng dặn theo:
– Ngươi mà trốn chạy là ta chặt từng miếng thịt sống trong mình ngươi để
ăn đó.
Địch Vân đáp:
– Nếu không bắt được chuột thì tiểu tử bắt gà ngoài đồng hay bắt tôm cá
dưới sông, chỗ nào chẳng có thức ăn? Tiểu tử phục thị kiếm đủ đồ cho đại
sư phụ ăn uống no nê khoan khoái, hà tất phải ăn thịt tiểu tử?
Bảo Tượng dặn:
– Hừ! Đừng để ta chờ lâu nóng ruột. Này! Ngươi không được ra khỏi miếu
đâu, nghe chưa?
Địch Vân dạ một tiếng rồi bò xuống đất theo tư thế bắt chuột.
Chàng bò đến sau hậu điện rồi đứng thẳng người lên. Chàng nghĩ tới muốn
thoát khỏi độc thủ lão ác tăng này, thật khó khăn vô cùng, chàng càng phải
thận trọng.
Địch Vân nhìn trước nhìn sau muốn kiếm một nơi kín đáo ẩn mình. Chàng
ngó về phía cổng hậu thấy mé tả có cái ao nhỏ. Chàng không nghĩ gì nữa
rảo bước chạy tới, nhẹ nhàng lội xuống.
Địch Vân dầm mình dưới nước, chỉ chìa lỗ mũi lên để thở. Chàng còn bốc
những nắm bèo hay loạn thảo bỏ lên mũi để che đi.
Địch Vân sinh trưởng ở gần sông, bơi lội rất giỏi. Nhưng đáng tiếc nơi đây
cách sông xa quá, không thì chàng đã nhảy xuống chuồn đi là Bảo Tượng
hết đường đuổi bắt.
Sau khoảng thời gian chừng ăn xong bữa cơm, bỗng nghe Bảo Tượng lớn
tiếng hô:
– A Tam! A Tam có bắt được chuột không?
Lão gọi mấy lần không thấy tiếng đáp lại liền ngoác miệng ra thóa mạ.
Địch Vân chìa tai bên phải lên khỏi mặt nước để nghe động tĩnh thì thấy
miệng lão thốt ra toàn lời thô tục, chẳng còn chi là thể thống nhà tu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.