LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 21

Những tân khách nổi lên tràng cười ha hả, đồng thanh hô hoán:
– Bắt lấy hắn! Bắt lấy hắn! Đừng để tên tặc tử chạy thoát!
Địch Vân cũng la lên:
– Bồi thường tấm áo của sư phụ ta đi!
Chàng toan rượt theo nhưng cánh tay trái bị người nắm giữ không cử động
được. Chàng quay đầu nhìn lại thì chính là sư phụ mình.
Thích Trường Pháp hỏi:
– Ngươi may mà thủ thắng lại còn muốn rượt theo ư?
Thích Phương rút khăn tay lau máu trên mặt cho Địch Vân.
Địch Vân cúi xuống nhìn thấy trên vạt áo mới của mình cũng lốm đốm vết
máu. Chàng hốt hoảng la:
– Hỏng bét! Hỏng bét! Tấm áo mới của tiểu huynh cũng dơ hết rồi.
Bỗng thấy lão khất cái chệnh choạng đi ra cổng lớn, miệng lảm nhảm:
– Xin cơm không được lại bể mất cái chén.
Địch Vân biết rõ vừa rồi mình thủ thắng được là nhờ ở cái té của lão khất
cái. Chàng liền móc trong bọc lấy ra hai chục đồng tiền, rượt theo nhét vào
tay lão.
Lão khất cái nói:
– Đa tạ! Đa tạ!
Tối hôm ấy, Vạn Chấn Sơn mở tiệc lớn khoản đãi tân khách.
Mọi người ai cũng nhắc tới câu chuyện thú vị lúc ban ngày và cho là Địch
Vân may phước đến lúc không địch nổi thì lão khất cái tiến đến té nhào làm
rối loạn tâm thần Lữ Thông. Nhưng ai cũng ca ngợi chàng nhỏ tuổi mà
đởm lược hơn người, mới chiến đấu được đến mấy chục chiêu cùng một
nhân vật thành danh. Cái đó không phải chuyện dễ dàng.
Dĩ nhiên cũng có người cho là hồng phúc của Thọ Tinh Công tầy đình mới
gặp được lão khất cái té nhào và lui được cường địch. Giả tỷ Vạn Chấn Sơn
tự mình động thủ cũng có thể đẩy lui được ác khách, nhưng động tới đại giá
của Thọ Tinh Công là chuyện mất hứng thú.
Tân khách càng xưng tán Địch Vân càng khiến cho tám tên đệ tử của Vạn
Chấn Sơn mất mặt. Vì Lữ Thông kiếm chuyện với Vạn Chấn Sơn mà bọn
đệ tử ở Vạn môn lại không ra tay, để cho tên đệ tử quê mùa, ngớ ngẩn của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.