LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 225

chịu quen rồi nên chàng cũng chẳng buồn để ý.
Địch Vân chậm chạp đi trên đường phố thấy một tiệm bán áo cũ liền vào
mua một tấm trường bào, một áo ngắn, và một cái quần.
Bây giờ đến giai đoạn thay áo. Đáng lý phải cởi áo tăng bào ra, nhưng
chàng tưởng đến mình trần trùng trục ở ngoài đường phố là điều bất tiện,
liền cứ để nguyên, mặc áo bào xanh ra ngoài.
Địch Vân lại mua tấm mũ chiên đội để che cái đầu trọc lóc. Đoạn chàng
vào tiệm cơm ở mé tây một một bữa ăn cho khỏi đói.
Chàng vừa ngồi xuống ghế, kiệt lực cơ hồ ngất đi, lại thổ ra hai búng máu
tươi.
Nhà quán dọn cơm canh có một bát cá nấu đậu và một đĩa thịt xào.
Địch Vân ngửi thấy mùi cá thịt thơm tho liền phấn khởi tinh thần. Chàng
cầm đũa và cơm rồi gắp một miếng thịt bỏ vào miệng.
Bỗng nghe góc tây bắc có tiếng nhạc ngựa choang choảng, leng keng vang
lên.
Địch Vân đang ngậm miếng thịt trong miệng vội nuốt xuống.
Trống ngực đánh thình thình, chàng lẩm bẩm:
– Linh Kiếm song hiệp lại tới đây. Ta có nên ra đón họ để giải thích vụ hiểu
lầm này không? Ta chẳng có tội gì mà bị họ cho ngựa xéo gẫy chân thành
trọng thương. Nếu không nói rõ cho họ biết, há chẳng oan uổng lắm ru?
Nhưng ít lâu nay chàng chịu đau khổ đã nhiều, bị người khinh khi cũng
lắm.
Mỗi khi gặp tai họa, chàng chỉ than thân trách phận.
Rồi chàng tự nhủ:
– Đời ta tiền định gặp toàn chuyện oan khuất. Ta đã chịu đựng nhiều rồi thì
có bị họ bắt chịu thêm một lần nữa cũng chẳng sao.
Tiếng nhạc ngựa mỗi lúc một gần. Địch Vân quay mặt vào tường, không
muống chạm trán Linh Kiếm song hiệp.
Giữa lúc ấy đột nhiên có người vỗ vai chàng cười nói:
– Tiểu sư phụ! Tiểu sư phụ gây nên nhiều chuyện hay quá! Thái gia mời sư
phụ đi!
Địch Vân giật mình kinh hãi quay đầu nhìn lại thấy bốn tên công sai. Hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.