LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 236

Thủy Sanh trong lòng hồi hộp, nàng đang sợ hãi thấy cử động của Địch
Vân càng tăng thêm phần khủng khiếp.
Ngày thường tuy Thủy Sanh vẫn đi theo Uông Khiếu Phong hành hiệp trên
chốn giang hồ, nhưng lúc nào hai người cũng đối đãi với nhau rất lễ độ. Cả
bàn tay cũng chưa hề đụng vào nhau. Ngoài trừ lúc vừa rồi nàng bị lão tăng
ôm đặt lên lưng ngựa, trước nay nàng chưa bị một bàn tay đàn ông nào
đụng vào người.
Bây giờ Địch Vân nắn bóp trên lưng nàng mấy cái khiến nàng đau khổ vô
cùng, bất giác hai hàng châu lệ tuôn rơi.
Địch Vân kinh ngạc tự hỏi:
– Sao nàng lại khóc? Ồ! Chắc nàng bị điểm huyệt ở phía dưới lưng mà ta
đụng vào phía trên khiến cho nàng đau quá chịu không nổi mà phải ứa lệ.
Ta thử giải khai huyệt đạo ở phía dưới cho nàng xem sao.
Chàng liền đưa tay xuống phía dưới khẽ nắn luôn mấy cái, thì thấy hai mắt
Thủy Sanh càng đổ lệ thật nhiều.
Địch Vân nghi hoặc tự hỏi:
– Té ra đụng vào huyệt đạo phía dưới lưng nàng cũng đau đớn, biết làm thế
nào?
Địch Vân biết thân thể đàn bà rất tôn nghiêm. Những chỗ trọng yếu như cổ,
ngực, chân, bụng, chàng không dám ngó tới, chứ đừng nói đụng vào nữa.
Rồi chàng tự nhủ:
– Ta đã không biết cách giải huyệt mà cứ sờ loạn lên là không được rồi. Chỉ
còn cách cõng nàng lên lần xuống núi, mạo hiểm trốn đi.
Chàng liền nắm lấy hai tay Thủy Sanh kéo nàng đưa lên lưng mình.
Thủy Sanh buồn bực đau khổ đến cùng cực. Trong lúc kinh hãi, phẫn nộ,
mấy lần nàng suýt ngất đi. Bây giờ nàng lại thấy Địch Vân cầm hai tay đưa
lên, tưởng chừng để cởi áo mình, luồng khí tức bực vít lấy trước ngực
không thở ra được.
Địch Vân vừa kéo hai tay Thủy Sanh, toan lôi người nàng lên thì luồng hơi
trước ngựa nàng xung kích rất mạnh khiến cho á huyệt đột nhiên giải khai.
Nàng lớn tiếng la:
– Ác tặc! Buông ta ra! Buông ta ra!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.