LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 240

Địch Vân mừng thầm trong bụng vội hỏi:
– Người ấy đâu?
Huyết Đao lão tổ đáp:
– Bọn chúng còn ở ngoài năm dặm. Ha ha! Cả thảy mười bảy tên kỵ mã.
Địch Vân lắng tai nghe phảng phất thấy tiếng vó ngựa trên đường sơn đạo
ở phía đông nam, nhưng còn xa lắm. Cả tiếng vó ngựa cũng như có như
không, tuyệt không thể phân biệt được nhiều hay ít. Vậy mà lão tăng đã
nghe rõ, còn biết cả số người kỵ mã, thì nhĩ lực của lão thật đã đến trình độ
kinh người.
Huyết Đao lão tổ lại nói:
– Chỗ chân gẫy của ngươi buộc thuốc rồi, phải giữ yên tĩnh liền ba giờ chớ
có cử động. Nếu không thế sau này sẽ bị què cẳng. Trong vòng một, hai
trăm dặm gần đây ta không nghe nói có ai là nhân vật bản lãnh cao cường.
Bọn mười bảy người kỵ mã rượt theo kia, để mình ta đi giết họ là xong.
Địch Vân không muốn lão giết hại những nhân vật chính phái võ lâm, vội
nói:
– Chúng ta ẩn ở trong này không lên tiếng, vị tất bọn họ đã phát giác. Địch
nhiều mà ta ít, tưởng sự.. sư tổ nên thận trọng là hơn.
Huyết Đao lão tổ lại càng cao hứng đáp:
– Thằng nhỏ này lương tâm khá đấy. Hiếm có! Hiếm có! Sư tổ gia gia rất
ưa ngươi.
Lão thò tay ra sau lưng rút lấy một thanh miến đao mềm mại. Thân đao
rung động không ngớt tựa hồ con rắn linh hoạt.
Dưới ánh trăng tỏ, thanh đao sắc bén hiện ra màu hồng thẫm, huyết quang
lấp loáng coi mà phát sợ.
Địch Vân bất giác run lên hỏi:
– Phải chăng... đây là Huyết đao?
Huyết Đao lão tổ đáp:
– Thanh bảo đao này mỗi khi gặp đêm trăng tròn cần cắt đầu người để tế,
nếu không thì phần sắc bén bị giảm sút và bất lợi cho chủ nhân.
Lão dừng lại một chút rồi tiếp:
– Ngươi hãy coi vừng trăng tròn vành vạnh mà lại gặp mười bảy người để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.