LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 249

Thanh âm từ bốn mặt vọng lại làm chấn động cả vùng sơn cốc.
Huyết Đao lão tổ nghe thanh âm biết là bốn tay đại cao thủ này hãy còn
cách xa. Người xa nhất ở ngoài năm dặm. Lão tính thầm:
– Nếu ta giết hết bọn địch nhân trước mắt thì bốn người kia đến hợp lực
bao vây, khó mà thoát thân được.
Lão liền chũm miệng hô thật dài:
– Lạc Hoa Lưu Thủy! Ta đánh cho bọn ngươi tên nào tên nấy thành lạc hoa
lưu thủy.
Tay lão bật ra. Keng một tiếng! Thanh trường kiếm trong tay Thủy Sanh bị
bật trúng. Nàng cầm không vững, trường kiếm tuột tay bay đi.
Huyết Đao lão tổ lại hô:
– Địch Vân! Chuẩn bị lên ngựa đi. Chúng ta sắp thượng lộ quách.
Địch Vân không đáp lại được. Trong lòng lấy làm khó nghĩ, bụng bảo dạ:
– Nếu mình chạy trốn với lão thì e rằng bị chìm đắm mỗi ngày một sâu xa,
sau này khó bề thu thập. Nhưng ở lại đây thì lập tức bị bọn kia chặt thành
từng mảnh, muốn nói nửa lời phân biệt cũng không được.
Lại nghe Huyết Đao lão tổ hô:
– Đồ tôn! Mau dắt ngựa ra đây!
Địch Vân liền đi đến quyết định, tự nhủ:
– Việc khẩn yếu trước mắt là phải trốn đi cho toàn mạng đã.
Chờ đến lần hô hoán thứ ba của Huyết Đao lão tổ, Địch Vân mới ưng chịu.
Chàng lượm một cây hoa thương ở dưới đất, tay trái cầm lấy để chống đi.
Chàng lại đến bên gốc cây dắt hai con ngựa lại.
Một tên béo mập sử cây bổng la lên:
– Không được! Ác tăng sắp bỏ trốn. Ta phải ngăn trở lão.
Hắn liền vác bổng đuổi theo Địch Vân.
Huyết Đao lão tổ nói:
– Ngươi mà cản trở gã thì ta cản trở ngươi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.