LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 263

Huyết Đao lão tổ bắt ngựa lại cùng Địch Vân đi song song một chiều.
Lão nói:
– Còn về môn “Tước hủ” thì đặt một tấm đậu lên tấm ván gỗ rồi vung đao
mà hớt từng nhát một. Tấm đậu dầy hai tấc hớt thành hai mươi miếng mà
miếng nào cũng đều nhau. Công phu chiêu này trong bước đầu mới kể là sự
thành tựu nhỏ bé.
Địch Vân hỏi:
– Làm được như vậy mà còn là thành tựu nhỏ bé thôi ư?
Huyết Đao lão tổ đáp:
– Dĩ nhiên là thế. Ngươi đứng vững vàng một chỗ hớt đậu hũ khó hay là
vừa chạy vừa hớt sợi tóc đặt trên sống mũi con nhỏ này khó? Ha ha!
Địch Vân lại tâng bốc:
– Sư tổ gia gia được trời phú cho bản lãnh phi thường, người thường bì thế
nào được? Đồ tôn chỉ mong luyện thành một phần mười công phu của sư tổ
gia gia đã đủ lấy làm thỏa mãn lắm rồi!
Huyết Đao lão tổ đắc ý cười khanh khách.
Thủy Sanh lại thóa mạ:
– Quân mặt dầy! Phường đê hèn!
Những kẻ không quen nịnh hót thốt câu đầu rất ngượng miệng. Con người
chất phác như Địch Vân mà tuôn ra những lời tâng bốc không khỏi bẽn lẽn,
nhưng nói nhiều rồi cũng quen đi.
May ở chỗ Huyết Đao lão tổ quả là nhân vật bản lãnh phi thường những lời
ca tụng của Địch Vân không phải là quá đáng. Có điều bản tính chàng vốn
không ưa bợ đỡ mà phải nói ra những câu như vậy không khỏi thẹn mặt hổ
lòng.
Huyết Đao lão tổ nói:
– Tư chất ngươi không đến nỗi kém cỏi. Nếu ngươi chịu khổ công rèn
luyện tất có cơ thành tựu. Được rồi! Ngươi lại đây thử coi!
Lão nói rồi lại vươn tay nhổ một sợi tóc của Thủy Sanh đặt lên sống mũi
nàng.
Thủy Sanh kinh hãi liền thổi cho sợi tóc bay đi. Nàng la lên:
– Tên tiểu hòa thượng này không làm được đâu. Sao lão lại để gã thử thách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.