LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 317

Thủy Sanh vừa khóc vừa nói:
– Hài nhị.. hài nhi không nhúc nhích được!
Thủy Đại đưa mắt nhìn Địch Vân năn nỉ:
– Tiểu sư phụ! Tiểu sư phụ làm ơn hạ sát Thủy mỗ đi!
Địch Vân hiểu rõ tâm ý của lão, lão đã không sống được nữa thì thà rằng
chết đi còn hơn ngoắc ngoải để chịu đau khổ và nhục nhã. Tình trạng Thủy
Đại lúc này thật là chết lẹ được khắc nào hay khắc nấy.
Địch Vân trong lòng bất nhẫn, cũng muốn kết liễu cuộc đời mau lẹ cho
Thủy Đại nhưng lại sợ chọc giận Huyết Đao Tăng, chàng thấy lão càng
hung cực ác nên bất luận trường hợp nào cũng e dè không dám đắc tội.
Thủy Đại giục Thủy Sanh:
– Sanh nhi! Sanh nhi năn nỉ tiểu sư phụ đây hạ sát ta lẹ đi nếu còn chần chờ
là không kịp đâu.
Thủy Sanh trong lòng bối rối, hoang mang đáp:
– Gia gia! Gia gia đừng chết! Gia gia không thể chết được!
Thủy Đại tức giận hỏi:
– Ta lâm vào hoàn cảnh sống không bằng chết, ngươi còn chưa thấy ư?
Thủy Sanh giật mình kinh hãi đáp:
– Dạ, dạ! Gia gia ơi! Hài nhi cùng chết với gia gia!
Thủy Đại lại nhìn Địch Vân năn nỉ:
– Tiểu sư phụ! Tiểu sư phụ mở lòng đại từ đại bi hạ sát Thủy mỗ cho mau.
Còn chuyện năn nỉ ác tăng tha mạng thì Thủy Đại này không sao nói ra
miệng được, mặt khác Thủy mỗ chẳng thể nình thấy con gái bị lão ô nhục.
Địch Vân đi cùng đường với Huyết Đao Tăng lánh nạn tức là đứng về phe
thù nghịch với quần hùng ở Trung Nguyên, thực ra chàng không muốn vậy
làm vì cảnh ngộ xui khiến nên chàng không thể không làm thế được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.