LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 34

giác nổi lòng hào khí đáp:
– Tiểu tử dám làm. Nhiều lắm là chịu chúng đánh một chập nữa cũng
không sao.
Lão cái đột nhiên vung tay trái chụp lấy sau gáy chàng liệng mạnh xuống
đất, cất tiếng thóa mạ:
– Thằng lỏi thối tha này! Ta đã dạy võ công cho ngươi sao còn nói chuyện
đưa xác ra chịu đòn? Ngươi không tin ta ư?
Địch Vân tuy bị liệng rất đau, nhưng trong lòng càng hoan hỷ, vội đáp:
– Dạ dạ! Đúng là tiểu tử lỗi lầm. Xin lão nhân gia truyền dạy ngay đi.
Lão cái nói:
– Ngươi đã học kiếm pháp, vậy biểu diễn cho ta coi. Đồng thời xướng
những danh tự về kiếm chiêu.
Địch Vân “dạ” một tiếng rồi chạy vào bụi cỏ tìm trường kiếm. Chàng biểu
diễn đúng như thể thức của sư phụ truyền dạy. Miệng chàng hô từng chiêu.
Càng về sau chiêu kiếm càng thuận lợi, miệng chàng hô cũng mau lẹ.
Địch Vân đang sử kiếm đến chỗ hăng say, đột nhiên lão cái nổi lên tràng
cười hô hố. Chàng không khỏi ngạc nhiên thu kiếm về hỏi:
– Tiểu tử rèn luyện không đúng hay sao?
Lão cái không đáp, chỉ ôm bụng mà cười, lão cười lăn cười lộn không sao
ngồi ngay lên được.
Địch Vân đã hơi tức mình hỏi:
– Dù tiểu tử luyện không đúng thì có chi đáng cười?
Đột nhiên lão cái dừng tiếng cười thở dài nói:
– Thích Trường Pháp ơi là Thích Trường Pháp! Ngươi vận kình lực một
cách hung hãn như vậy mà được ư? Cái đó là tại ngươi đọc sách quá thành
ra hiểu sai lầm chiêu thức.
Địch Vân hỏi:
– Gia sư vốn là một nông gia không học được nhiều. Cái đó có gì đáng
cười?
Lão cái nói:
– Ngươi hãy đưa kiếm cho ta!
Địch Vân xoay chuôi kiếm lại đưa cho lão.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.