LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 370

nhúc nhích, liền hỏi:
– Cô nương bị lão điểm huyệt ư?
Thủy Sanh đáp:
– Phải rồi!
Địch Vân nói:
– Tại hạ không biết giải huyệt, chẳng thể cứu cô được.
Thủy Sanh ngập ngừng nói:
– Chỉ cần ngươi... Ở trên lưng và trên đùi tạ..
Nàng toan trỏ cho chàng hay bộ vị huyệt đạo để nhờ chàng làm phép “Thôi
Cung Qúa Huyết” giải huyệt đạo bị phong tỏa, nhưng nàng vừa nói tới hai
chữ “trên đùi” lại nghĩ:
– Tên tiểu dâm tăng này gần đây tuy đối với ta chẳng có điều gì vô lễ, song
trước kia đã lộ phẩm hạnh không đoan chính, nếu gã thừa cơ hội cử động
được mà làm ẩu...
Rồi nàng dừng lại không nói nữa.
Địch Vân đột nhiên thấy khóe mắt nàng đầy vẻ sợ hãi, chàng tự hỏi:
– Hoa Thiết Cán đã chạy trốn rồi cô còn sợ gì nữa?
Chàng xoay chuyển ý nghĩ liền hiểu là nàng sợ mình, bất giác khí tức xông
lên tận cổ, liền lớn tiếng:
– Cô sợ ta xâm phạm... sợ tạ.. hừ hừ! Từ nay trở đi ta không muốn nhìn mặt
cô nữa.
Chàng tức quá vung chân đá bừa bãi, tuyết bắn tứ tung.
Chàng trở về sơn động lấy cuốn Huyết Đao Kinh rồi bỏ đi một chỗ, không
dòm ngó gì đến Thủy Sanh.
Thủy Sanh trong lòng hổ thẹn tự hỏi:
– Chẳng lẽ ta ngờ oan cho gã và trách gã một cách lầm lẫn?
Nàng nằm dưới đất không nhúc nhích, sau chừng nửa giờ, một con chim
ưng từ trên không sà xuống chồm vào mặt nàng.
Nàng kinh hãi kêu thét lên.
Đột nhiên ánh hồng quang thấp thoáng, thanh huyết đao chênh chếch
phóng tới, chặt đứt con chim ưng làm hai mảnh rớt xuống bên nàng.
Nguyên Địch Vân tuy căm hận Thủy Sanh hoài nghi mình, nhưng cũng lo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.