LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 388

lại rất đỗi lo âu. Nàng vội giục:
– Địch... Địch huynh chạy mau đi, rất nhiều người đang xục tìm Địch
huynh để hạ sát, chỗ này nguy hiểm vô cùng!
Địch Vân đáp:
– Tại hạ biết rồi, nhưng tại hạ chẳng thể không nói rõ ho Uông thiếu hiệp
hay, để cô phải chịu oan uổng, Uông thiếu hiệp! Thủy cô nương là người
rất xứng đáng, thiếu hiệp... thiếu hiệp không nên nghi oan cho cô ta.
Chàng vốn là người ăn nói vụng về, ngay chuyện tầm thường muốn giải
thích cho rõ còn khó khăn, huống chi việc vi diệu này, chàng nói đến bảy,
tám câu cũng không tiêu giải được mối nghi ngờ trong lòng Uông Khiếu
Phong.
Thủy Sanh lại giục:
– Địch huynh... chạy mau đi! Đa tạ lòn tốt của Địch huynh, kiếp sau tiểu
muội xin báo đáp, chạy mau đi! chạy mau đi! Người ta sắp giết Địch huynh
đó...
Uông Khiếu Phong nghe giọng Thủy Sanh tỏ ra rất quan hoài đến Địch
Vân, lòng ghen tức nổi lên, gã quát lớn:
– Coi kiếm đây!
Gã phóng kiếm đâm Địch Vân đánh véo một tiếng.
Chiêu kiếm này tuy lợi hại, nhưng hiện nay thân thủ Địch Vân nào phải
hạng tầm thường, chàng lại kiêm tu Thần Chiếu Công và Huyết Đao Pháp
cùng những môn sở trường về võ học tuyệt đỉnh của phe chính tà, ngay
Đinh Điển và Huyết Đao Lão Tổ phục sinh vị chi đã địch nổi chàng, chiêu
kiếm của Uông Khiếu Phong phóng tới, chàng chỉ khẽ nghiêng mình là
tránh khỏi.
Địch Vân nhắc lại:
– Tại hạ không muốn động thủ mà chỉ bảo thiếu hiệp lấy được Thủy cô
nương là hay lắm, đừng nghi gì cổ nữa... cổ là một vị cô nương tốt.
Lúc chàng đang nói, Uông Khiếu Phong bên tả phóng hai kiếm, bên hữu ba
kiếm, liên tiếp đâm luôn năm nhát.
Địch Vân vẫn thản nhiên như không có chuyện gì, chàng rất lấy làm kỳ tự
hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.