LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 407

bốn mặt, Đông, Nam, Tây Bắc đều có người, nhưng người này còn ở đằng
xa nên lão cái hiển nhiên chưa phát giác.
Địch Vân nghiêng mình liếc mắt dòm lã cái, lại nghe tiếng bước chân chậm
chạp tới gần, chàng lẩm bẩm:
– Năm người... Sáu ngươi... bảy người... tám người, phải rồi đúng là Vạn
Chấn sơn và bảy tên đệ tử.
Lão cái vẫn chưa phát giác mà tai Địch Vân đã nghe rõ mồn một tựa hồ
ngay ở bên cạnh, chàng tưởng chừng lão cái tai điếc.
Năm năm trước Địch Vân kính trọng lão như vị thần linh, lão chỉ dạy chàng
có ba chiêu kiếm pháp mà đánh cho tám tên đệ tử ở Vạn Môn đến tơi bời
hoa lá, không còn đường đỡ gạt.
Chàng tự hỏi:
– Sao bây giờ võ công của lão cái lại sa sút đến thế? Chẳng lẽ không phải
lão? Ta nhận lầm rồi chăng? Không có lý, quyết chẳng thể lầm được.
Địch Vân không nghĩ tới bản lãnh chàng hiện nay đã tiến bộ đến trình độ
cao thâm tuyệt đỉnh, chàng có thể nghe rõ thanh âm mà người bên cạnh
tuyệt không nghe thấy gì hết.
Tám người kia đi tới mỗi lúc một gần, Địch Vân rất lấy làm kỳ tự hỏi:
– Bọn này thật đáng tức cười, ta đã nghe rõ rồi mà họ còn rón rén cất bước,
dấu đầu hở đuôi làm gì?
Tám người kia lại gần thêm mấy chục trượng, đột nhiên người lão cái run
lên, lão lắng tai nghe động tịnh.
Địch Vân lẩm bẩm:
– Bây giờ lão mới nghe thấy, phải chăng lão bị bệnh điếc tai?
Thực ra lúc này tám người ki còn cách khá xa, vài năm trước đây Địch Vân
ở trong trường hợp này cũng chưa phát giác được. Họ đến gần hơn nữa,
chàng cũng không nghe tiếng bước chân.
Tám người kia càng đến gần càng thận trọng, chỉ đi mấy bước lại dừng
chân một lần, hiển nhiên họ đề phòng người trong nhà phát giác nhưng lão
cái đã biết rồi, lão xoay mình bước lại cầm lấy cây gậy dựng ở góc nhà.
Đây là một cây gậy bằng gỗ khá lớn một đầu chạm rồng.
Địch Vân tự hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.