LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 412

trên mu bàn tay gã.
Vạn Khuê đau quá, dậm chân bình bịch, xoay tay đập xuống cạnh huyệt
đánh chát một tiếng, con rết nát nhừ. Nhưng mu bàn tay gã đã trúng phải
chất kịch độc sưng vù lên, gã muốn lên mặt anh hùng không chịu rên la,
nhưng trán toát mồ hôi nhỏ giọt lớn bằng hạt đậu.
Ngôn Đạt Bình thất kinh la hoảng:
– Trời ơi! Vạn hiền điệt! Hiền điệt lấy đâu ra con trùng độc này? Thứ rết
sặc sỡ độc dữ vô cùng, chứ không phải chuyện chơi.
Lão lại hỏi Vạn Chấn Sơn:
– Sư ca! Sư ca có thuốc giải không? Lẹ lên! Lẹ lên! Cứu chậm một chút là
không được đâu.
Mu bàn tay Vạn Khuê đang đỏ biến thành màu tím rồi từ màu tím biến
thành màu đen, một đường giây đỏ từ mu bàn tay đưa lên cánh tay.
Vạn Chấn Sơn biết là cạm bẫy của Ngôn Đạt Bình mà đành phải nín nhịn,
lão đáp:
– Tiểu huynh chịu phục sư đệ rồi, phen này tiểu huynh xin thua, sư đệ lấy
thuốc giải cho rồi chúng ta võ tay bỏ đi ngay, không gây chuyện gì với sư
đệ nữa.
Ngôn Đạt Bình nói:
– Thuốc giải ư! Trước kia tiểu đệ cũng có, nhưng lâu ngày không biết bỏ
đâu rồi, để mấy bữa nữa tiểu đệ thủng thẳng tìm coi, tìm thấy là may mà
không thì tiểu đệ đến phụ Đại Danh kiếm được phương phối chế thuốc cho
cũng được.
Vạn Chấn Sơn nghe nói tức như bể bụng, bị rắn rết độc cắn chỉ một giờ hay
khắc đã chết người rồi, đường giây đỏ kia thông đến trước ngực là tắt thở
chết liền.
Còn nói chi đến chuyện sau mấy ngày thủng thẳng tìm kiếm? Từ đây lên
Phủ Đại Danh tỉnh Hà Bắc đường và ngạn dặm, đến đó tìm được phương
chế thuốc thì đã mục xương rồi.
Nhưng lão thấy con cưng tính mạng nguy trong khoảnh khắc đành miễn
cưỡng dẹp lửa giận, tự nhủ:
– Người quân tử trả thù sau mười năm cũng chưa muộn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.