LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 50

chiêu thức này của Vân nhi hiển nhiên cực kỳ vi diệu, quyết chẳng phải vì
hung hăng liều lĩnh mà làm được. Lạ thiệt! Lạ thiệt!” Vạn Chấn Sơn đứng
dậy nói:
– Thích sư đệ! Tiểu huynh có chuyện muốn bàn với sư đệ. Vậy chúng ta
vào thư phòng đàm luận, nên chăng?
Thích Trường Phát gật đầu, từ từ đứng dậy.
Vạn Chấn Sơn dắt tay lão. Hai người sóng vai đi vào thư phòng.
Thẩm Thành nói:
– Ta đi tiểu tiện đây. Gã tiểu tử Địch Vân làm ta sợ đến té đái vãi phân.
Lỗ Khôn sa sầm nét mặt quát:
– Bát sư đệ! Ngươi còn chưa biết xấu ư?
Thẩm Thành thè đầu lười, lật đật rút lui. Gã ra khỏi cửa sảnh đường, quanh
qua cầu tiêu rồi rón rén đến đứng ngoài thư phòng. Bỗng gã nghe thanh âm
sư phụ cất lên:
– Thích sư đệ! Hai chục năm nay vụ bí mật kia vẫn nằm yên, bây giờ mới
khám phá ra.
Lại nghe Thích Trường Phát đáp:
– Tiểu đệ không hiểu thế nào là đã khám phá ra.
Vạn Chấn Sơn hỏi:
– Chẳng lẽ còn đòi tiểu huynh nói nhiều ư? Sư phụ lão nhân gia làm sao mà
chết?
Thích Trường Phát đáp:
– Sư phụ thất lạc mất cuốn sách luyện võ, kiếm lui kiếm tới không thấy, lão
nhân gia uất ức mà qua đời. Sư ca cũng biết rồi sao còn hỏi tiểu đệ?
Vạn Chấn Sơn hỏi:
– Đúng thế! Cuốn sách luyện võ đó tên là gì?
Thích Trường Phát hỏi lại:
– Tiểu đệ làm sao mà biết được? Đại ca hỏi làm chi?
Vạn Chấn Sơn đáp:
– Ta được nghe sư phụ nói cái đó kêu bằng “Liên Thành Quyết”.
Thích Trường Phát nghe trệch đi, hỏi lại:
– Cái gì mà “luyện thành” với chẳng “luyện thành” tiểu đệ không hiểu chi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.