LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 55

– Xin hai vị hãy về phòng mình đi. Chờ chúng ta bắt được Thích Trường
Phát rồi sẽ giải lên quan trị tội.
Địch Vân nói:
– Vụ này đều do một mình ta gây nên, không liên can gì đến sư muội. Các
ngươi muốn giết muốn mổ thì cứ giữ một mình ta là xong.
Bốc Viên đẩy vào lưng chàng quát:
– Đi đi! Bây giờ không phải lúc hảo hán sính cường đâu.
Địch Vân vẫn nghe những tiếng bên ngoài hô hoán:
– Bắt hung thủ! Bắt hung thủ!
Tiếp theo những tiếng đồng là phèng phèng nổi hiệu rần rần và tiếng người
chạy loạn ở ngoài đường phố. Chàng hổ thẹn vô cùng hai hàm răng nghiến
ken két, trở về phòng mình.
Thích Phương vừa khóc vừa hỏi:
– Sư ca! Sư ca!.... Làm thế nào bây giờ?
Địch Vân nghẹn ngào đáp:
– Tiểu huynh... tiểu huynh cũng không biết nữa. Tiểu huynh đi chịu tội thay
cho sư phụ là xong.
Thích Phương lại vừa khóc vừa hỏi:
– Gia giạ.. đi đâu rồi?
Địch Vân ngồi trong phòng kể từ lúc Vạn Chấn Sơn bị giết đến giờ đã gần
hai tiếng đồng hồ. Chàng ngồi ngơ ngẩn trước án, nhìn ngọn nến cháy gần
hết chỉ còn chừng hai tấc. Ruột chàng rối như mớ lòng bong.
Trên bàn còn một hồ rượu lớn do người ở Vạn phủ đem đến cho từ hôm
qua.
Chàng rót uống hết chung này đến chung khác rồi cảm thấy miệng ráo môi
khô, đầu nhức muốn bể.
Lúc này bọn người rượt theo Thích Trường Phát đều đã trở về. Bọn chúng
xôn xao mỗi người nói một câu:
– Hung thủ đã trốn ra ngoài thành, đuổi theo không kịp.
– Sáng mai chúng ta đuổi đến Hồ Nam. Bất luận thế nào cũng phải truy nã
hung thủ cho bằng được để trả thù cho sư phụ.
– Chỉ sợ hung thủ chạy vong mạng trên chống giang hồ, khó lòng tìm thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.