LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 61

Lúc này sắc mặt cô biến thành lợt lạt.
Địch Vân đau quá mấy lần suýt ngất đi. Chàng gắng gượng chống chọi cho
khỏi té. Hai hàm răng nghiến đứt cả môi cho ứa máu mà không nói một câu
nào.
Lỗ Khôn nói:
– Tiểu sư nương! Tên cẩu tặc này lớn mật dám vô lễ với sư nương! Bọn đệ
tử nhất định tùng xẻo gã để sư nương hả giận.
Nguyên phụ nhân đó là tiểu thiếp của Vạn Chấn Sơn tên gọi Đào Hồng. Mụ
giơ hai tay lên bưng mặt vừa khóc rưng rức vừa nói:
– Gã... gã nói mấy câu chẳng đâu vào đâu... Gã bảo sư phụ các ngươi chết
rồi và bảo ta đi theo gã. Gã còn nói phụ thân của Thích cô nương giết
người, làm cho gã cũng bị liên lụy. Gã... gã lại bảo đã lấy được rất nhiều
vàng bạc châu báu và dụ ta theo gã xa chạy cao bay. Gã dư dụ tiền bạc, ăn
xài suốt đời không hết.
Địch Vân đầu óc rối loạn, miệng lẩm bẩm:
– Giả dối... giả dối...
Chu Kỳ lớn tiếng:
– Hãy lục soát trong phòng tên tiểu tặc này coi.
Mọi người lôi kéo Địch Vân trở về phòng chàng.
Thích Phương đầu óc bâng khuâng đi theo sau họ.
Vạn Khuê nói:
– Anh em đừng làm khó dễ Địch sư ca. Vụ này chưa điều tra rõ rệt, không
nên để hảo nhân phải mắc tiếng oan.
Chu Kỳ làm mặt giận hỏi:
– Còn chi mà không rõ rệt?
Vạn Khuê đáp:
– Ta coi Địch huynh chẳng phải con người hành động càn rỡ.
Chu Kỳ hỏi:
– Vừa rồi Tam ca có tai nghe mắt thấy không?
Vạn Khuê đáp:
– Tiểu huynh cho là y quá chén đâm ra loạn tính.
Những biến diễn xảy ra liên tiếp một cách bất ngờ, Thích Phương đã chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.