LÍNH CANH - Trang 275

ở gần trạm dừng xe tải sau một giờ nữa và anh sẽ gọi lại trong thời gian
ngắn với một địa điểm chính xác.

Reacher vội vã đến văn phòng. Anh đến quầy. Cậu tóc dài xuất hiện.

“Hãy nói về giá phòng một lần nữa,” Reacher nói. “Tiêu chuẩn của cậu là
chín mươi lăm đô la một đêm. Khoảng bốn đô la một giờ. Nếu tôi muốn có
một căn phòng khác trong hai giờ, không có câu hỏi, không lưu hồ sơ, tôi sẽ
phải trả bao nhiêu?”

“Năm mươi đô la. Tiền mặt. Đưa trước.”

“Tên cậu là gì?”

“Carmichael.”

“Bốn mươi đô la.”

“Tôi sẽ không làm rối tung lên. Tôi thậm chí không ngồi trên giường.”

“Vậy anh thuê căn phòng để làm gì?”

Reacher không nói gì.

“Ba mươi đô la.” Carmichael đề nghị.

Reacher không nói gì.

“Hai mươi.”

Reacher lấy trong túi ra hai mươi đô. “Đưa cho tôi một chiếc chìa khóa. Và
đảm bảo nó nằm gần hai phòng kia. Gần. Nhưng không liền kề.”

Reacher bước ra ngoài và gọi Wallwork. Anh cho tên và địa chỉ của nhà
nghỉ và chỉ định phòng mười bốn cho cuộc gặp gỡ. Sau đó, anh trở lại phòng
mười tám.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.