LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 205

“Lucy, Victoria đã vắng mặt trong bài kiểm tra đó. Bạn ấy đã đề nghị cô cho
làm bù bài kiểm tra này vào sáng nay. Bạn ấy đã làm bài kiểm tra ở đây,
trong văn phòng của cô, một mình.” Tâm trí Lucy chạy đua. Làm sao thế
được? Mình tìm thấy tài liệu quay cóp này ngay dưới bàn nó cơ mà.
Thế
nhưng Lucy cũng không dám chắc chắn là Victoria có đến lớp ngày hôm
đó. Victoria vắng mặt nhiều bài kiểm tra với hết lý do này đến lý do khác
(bệnh lạ, chứng ám ảnh lạ không có cơ sở, bệnh mãn tính này nọ).

Cô LeMieux thì nhớ thật thú vị biết bao khi cho Victoria làm bài kiểm tra
đó. Victoria đã đề nghị cô đọc to câu hỏi lên bởi mắt con bé có vấn đề. Cô
LeMieux nhớ là mình đã tự nghĩ về mỗi câu trả lời và nhìn Victoria làm
chính xác từng câu một. Cô bé mới xuất sắc làm sao.

Lucy không nói nên lời. Thêm một lần nữa, Victoria lại đi trước nó một
bước. Cứ như Victoria biết nó đang định làm việc này vậy. Đồ phù thủy lỏi
con. Làm sao mà con bé đó lại luôn đi trước một bước thế chứ?

“Lucy, cô cảnh cáo em,” cô LeMieux đứng dậy, “Những lời buộc tội không
có căn cứ không được tha thứ ở đây. Cô không biết em lấy được tài liệu
quay cóp đó ở đâu, nhưng vì lợi ích của em, cô sẽ coi như em chưa bao giờ
đến đây. Giờ thì đi đi.”

***

Đêm trước ngày bầu chọn, Victoria thức rất khuya. Nó ngồi khoanh chân,
vượt qua một cơn bão côn trùng, mắt nhắm lại như thể nó đang trầm ngâm
suy nghĩ trước một sự thật nghiêm trọng nào đó. Trên thực tế nó lại đang do
thám Lucy. Giờ đã là chuyên gia với lũ sâu bướm, Victoria có thể nhìn thấy
khung cảnh trong nhà Lucy dễ dàng như nó đang ở đó, như một con ruồi
trên tường. Không hề xấu hổ, nó quan sát Lucy và bà Spencer trong khoảnh
khắc mẹ-con riêng tư, cái kiểu khá hiếm thấy nơi công cộng. Victoria nhìn
bà Spencer đem đến cho cô con gái một tách trà. Nó nhìn những chiếc hộp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.