LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 334

bức thư vào túi áo jacket được cắt may hoàn hảo, “Ta thấy ngươi đã có sở
thích đọc sách,” mụ nói với Buddy, mặc dù gã chưa bao giờ nhìn thẳng vào
mặt mụ. Bicé tự hỏi không biết hình ảnh mà gã hình nộm không có tâm trí
này nhìn thấy khi nhìn thẳng vào khuôn mặt đáng yêu của Nicola Vileroy có
giống như những gì mà phần còn lại của thế giới thấy không. Có lẽ gã là kẻ
duy nhất có thể nhìn xuyên qua các cạm bẫy, nhìn thấy được bộ mặt thật
của kẻ hành hạ gã, một khuôn mặt không hề xinh đẹp, mà tối tăm và đói
khát.

Vileroy lượn lờ vào phòng với vẻ vô tư, lật úp những đồ vật nhỏ theo bước
đi, cái gối chỗ này, quyển sách chỗ kia, “Cái gì đây?” Mụ hỏi khi đến trước
một quyển vở. Mụ giở qua các trang. Không có gì ngoài vài ký tự nguệch
ngoạc, run rẩy - không giống chữ trẻ con - rụt rè hơn, như thể được viết bởi
một bàn tay ngập ngừng có tuổi hơn.

Một kẻ mắc chứng quên đang học viết trở lại.

Mụ quay sang Buddy, “Nói ta nghe, ngươi và Christian làm gì với nhau?”

Buddy đông cứng. Còn Bicé bối rối. Không lẽ Christian đã thôi dùng
Buddy cho việc luyện tập?

Madame Vileroy đóng quyển vở lại, cắp nó dưới cánh tay, và rời khỏi.

Sau một giây đứng chờ, Bicé cũng quay người chạy khỏi căn phòng đó.

***

Trước cuộc tranh luận quan trọng với Victoria Faust, Thomas rảo bước đi đi
lại lại trong sảnh, tự hỏi Belle có thể ở chỗ quái quỷ nào. Cô ấy sẽ đến,
nghĩ, nhưng rồi lại nhìn đồng hồ và lại bắt đầu rảo bước thậm chí còn nhanh
hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.