LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 354

Chương 20: THỦ ĐOẠN

“Cậu biết tôi nghĩ gì không?”

“Tôi không quan tâm.”

“Tôi nghĩ lời nói dối ghê gớm nhất mà quỷ dữ từng nói là sắc đẹp và lòng
tốt giống nhau.”

“Tuyệt!”

***

Sau một thời gian dài, đến lúc này Belle mới cảm thấy hạnh phúc. Thomas
yêu nó. Lucy hoàn toàn bị gạt ra ngoài. Nó chắc chắn điều đó. Nó nghĩ rằng
có lẽ tối nay nó sẽ bỏ qua chuyện tắm táp và thử xem Thomas có biết hay
không. Nhưng nó biết rằng Thomas sẽ nhận thấy. Gần đây, hai đứa ngày
càng có nhiều hơn những giây phút thực sự bên nhau. Nhưng cuối cùng,
cho dù nó có ngụy trang đến thế nào thì bầu không khí xung quanh nó vẫn
luôn ô uế, luôn gây nghiện, luôn méo mó so với sự thật. Nó vẫn có thể nhìn
thấy Thomas đáp lại nó, vẫn có thể cảm thấy Thomas thay đổi. Nó gạt
những ý nghĩ đó ra khỏi đầu và lại túm lấy cái lọ có dán nhãn dửng dưng.
Đây là cách hay nhất trong khả năng mà nó có thể làm để giành thêm được
chút khoảnh khắc thật lòng hơn bên cạnh Thomas.

Ngay lúc đó điện thoại của nó đổ chuông. Đó là Maggie. Ngay khi Belle
nghe máy, Maggie bắt đầu nói với tốc độ nhanh nhất. Rồi thêm Charlotte,
và chúng nói chuyện tay ba.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.