LINH PHI KINH - Trang 1228

"Thích thì làm được gì?".Lạc Chi Dương gượng cười, "Cô ấy chung quy

cũng bị gả bán mà thôi."

Diệp Linh Tô đột nhiên quay ngoắt lại, ánh mắt phẫn nộ, cô to tiếng:

"Ngươi đúng là một thằng ngu!"

Lạc Chi Dương sửng sốt: "Tui ngu chỗ nào? "

Diệp Linh Tô mặt hoa đỏ như gấc, cô hầu như quát hắn: "Ngươi còn

không ngu à? Nếu thích cô ta, sao có thể nhìn cô ấy gả cho người khác?
Nếu là ta, ta sẽ tìm cách đưa cô ta trốn ra khỏi Tử Cấm thành, cùng cô ta
cao chạy xa bay."

Lạc Chi Dương cúi gầm, ủ rũ, hắn lắc đầu nói: "Tui có đề nghị, nhưng

cô ấy không chịu đi."

"Cô ta không chịu?", Diệp Linh Tô cười gằn, "Là cô ấy chấp nhận gả

bán cho người khác, để rồi ấm ức cả đời?"

Lạc Chi Dương thẫn thờ, hắn thở dài: "Cô ấy tình nguyện thế, tui còn có

cách gì đây?"

"Là ngươi chịu vậy hả?", Diệp Linh Tô trố mắt vào Lạc Chi Dương,

"Ngươi cam tâm nhìn cô ta đi lấy chồng? Hừ, bọn nam nhân các người, thật
sự là thứ vô tình vô nghĩa."

"Tui ... tui ... "Lạc Chi Dương đớ mồm cứng lưỡi, một lúc thật lâu sau,

hắn gượng cười, "Diệp cô nương, thôi đừng nói chuyện này nữa, bây giờ,
Tây Thành không chịu cứu người, tui phải về kinh sư chăm sóc cho Tịch
đạo trưởng, tui không thể đi Dương Châu với cô được."

Diệp Linh Tô nỗi tức giận chưa tiêu tan, mặt cô vẫn còn đỏ gay, tâm

khẩu phập phồng, một lúc thật lâu sau mới bình tĩnh trở lại, cô nhìn Lạc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.