LINH PHI KINH - Trang 124

giỏi nghề đánh nhau lắm sao? Thế này này, ta dùng vỏ kiếm, ngươi dùng
cây sáo, hai ta công công bằng bằng đấu nhau một chập, chỉ cần ngươi
đánh trúng ta một sáo, coi như ngươi thắng, bằng không, ngươi phải ưng
thuận với ta, từ nay về sau, không được đánh lộn, lại càng không được chửi
bới thiên hạ!"

Lạc Chi Dương nghĩ bụng, đánh ngươi một phát đâu có khó, nhưng thấy

ngươi đối đãi ta không tệ, ta cũng sẽ chẳng dùng sức, chỉ quệt nhẹ vô ngươi
hai cái, để ngươi biết khó mà lui. Ý đã quyết, hắn cười cười, hỏi cô: "Chắc
chắn chưa?"

"Chắc chắn!" Chu Vi cười nụ, khoé mắt long lanh, hai gò má ửng hồng,

cô cầm nghiêng nghiêng vỏ kiếm tạo thế, thần thái hệt một nữ tử đang
chăm chú chơi trò dải gianh thông thường tại bãi cỏ trước sân nhà. Nhìn
kiểu cách đó, lòng Lạc Chi Dương thật không vui, hắn láo liêng cặp mắt,
ngước trông ra cửa, miệng khẽ kêu "Úi". Chu Vi tưởng có người đến, cô
chuyển ánh mắt nhìn ra, đột nhiên Lạc Chi Dương phóng mình tới, hươi
cây sáo đập vào tay cô.

Nhạc Chi Dương dương đông kích tây, cứ nghĩ một nhát đánh này ắt

phải trúng, chẳng ngờ hắn bỗng hoa mắt, nhòa đi hình ảnh Chu Vi, đầu vai
hắn bỗng đau điếng, thân người đứng kế bên đã mất tăm mất tích. Lạc Chi
Dương hoảng hốt, hắn đưa mắt trông lại, thấy Chu Vi đang đứng bên cạnh,
miệng tủm tỉm cười, năm ngón tay chầm chậm lơ đãng, nhẹ nhàng vuốt vào
vỏ kiếm.

Lạc Chi Dương vừa sợ vừa giận, hắn gầm một tiếng nhỏ, lấy hết sức vụt

mạnh cây sáo vào vỏ kiếm, chủ ý đánh nó bay tuột khỏi tay cô.

Chu Vi vẫn bất động, buông một tràng cười dài, cô vung vỏ kiếm quét

một đường, hổ khẩu Lạc Chi Dương vụt nóng hực, thân cây sáo bị đẩy
trượt ra ngoài mấy tấc, hắn trơ mắt nhìn cái vỏ kiếm thừa cơ ập vào, nghe
'bộp' một tiếng, nó đã quất ngay vào bắp chân bên trái của hắn. Lạc Chi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.