LINH PHI KINH - Trang 1384

câmbặtLạc Chi Dương cúi đầu ngẫm nghĩ, hắn lớn giọng, nói: “Hòa
thượng, chả việc quái gì hết, tuicùng lắm bỏ hết mọi chuyện, xa chạy cao
bay là xong.” Nói vừa dứt lời, hắn thấy nhẹ nhõm hẳn,trong lòng khoan
khoái, Tịch Ứng Chân nói thật đúng, trời sinh hắn thông thoáng, hắn
chẳngchịu nổi trò chơi uy quyền chốn triều đình. mới chỉ phải chung đụng
có mấy tháng ngắn ngủnmà những trò nhơ bẩn thiên hạ vấy vào nhau đã
làm cho hắn ngấy tận mang tai, chỉ mong cóthể vất bỏ hết để rong chơi
chốn giang hồ.Tấn vương biến sắc, ông trợn trừng mắt nhìn Xung đại sư,
môi khẽ mấp máy, không nói nên lời.Xung đại sư nháy nháy mắt với ông
ta, lão cười cười, hỏi: “Đạo Linh tiên trưởng, để đi vongmệnh thiên nhai,
ngươi buông bỏ được hết chăng?”Lạc Chi Dương hỏi trở lại: “Tui có cái gì
mà không buông bỏ được?”Xung đại sư cười cười, lão nhẩn nga ngâm:

“Đán vi hành vân,Mộ vi hành vũ,Triêu triêu mộ mộ,Dương Đài chi

hạ.”(Dịch nôm sớm làm mây, tối làm mưa; sớm sớm tối tối, ở dưới Dương
Đài.)Con tim trong Lạc Chi Dương đột nhiên chùng hẳn xuống, mấy câu đó
xuất xứ từ bài phú ‘CaoĐường” của Tống Ngọc, tục truyền Sở Hoài vương
qua đêm ở Cao Đường, nằm mộng gặp thầnnữ Vu Sơn hai người vui thú
thật triền miên, thần nữ tự nói lai lịch. lúc Sở Hoài vương tỉnhmộng, nhà
vua như lạc mất hồn vía, bèn kể chuyện và hỏi ý Tống Ngọc, ông này bèn
sáng tác bàiphú “Cao Đường” miêu tả thần nữ Vu Sơn tuyệt thế phong hoa.
Chu Vi tuy không phải hoàntoàn triêu vân mộ vũ như thần nữ, nàng hàng
đêm đến gặp gỡ hắn trong giấc mộng, khiến LạcChi Dương luống bần thần,
Sở vương Thần nữ, chẳng qua chuyện một đêm, hắn cùng Chu Vi, làcơn
mộng dài cả cuộc đời.Xung đại sư sành sõi thế tình, chuyện Lạc Chi Dương
luỵ vì tình không giấu được con mắt sắcbén của lão, tuy lão không biết đối
tượng mà hắn ái mộ là ai, nhưng cũng đủ để lão đoán đượcbảy tám phần.
Mấy câu của bài phú, người khác nghe chỉ thấy đột ngột mà cho qua,
nhưng câunào câu nấy đều đã vạch đúng tâm bệnh Lạc Chi Dương, một
ngày Chu Vi còn ở lại trong cung làmột ngày hắn không thể dứt bỏ để xa
rời kinh thành nửa bước. Hoài niệm này khiến Lạc Chi Dương đâm ra uể
oải, Xung đại sư thừa cơ nhấn thêm: “Đạo Linh tiên trưởng, ngươi cùng tên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.