LINH PHI KINH - Trang 1491

lại ngưng chú tâm thần, xem xét tỉ mỉ hắn trống tranh thủ pháp. (ND – Ý
nói thủ pháp chơi đàn)

Lạc Vũ Sinh đàn xong một lần, tiếp tục bắn ra một lần, đám người biết

rõ hắn làn điệu lặp lại, thế nhưng không đành lòng để hắn dừng lại, bất tri
bất giác, một vòng thủy khí từ nước sạch bên trong dâng lên, giống như đốt
Long Tiên Hương, lại như mây khói sơ hiện, thủy khí ngưng tụ biến ảo,
như bướm, như hạc, như rồng, như cá.“Con cá” biến đổi mười, thập biến
trăm, cả điện du tẩu, chợt hợp chợt phân, càng ngày càng nhiều, che kín đại
điện, nhân vật như ẩn như hiện, như tại thâm sơn u cốc, bốn phía hoàn toàn
mờ mịt, chỉ có đàn tranh lạnh lùng vang lên, không buồn không vui, không
tàn không thiếu, đám người giống như lâm vào ác mộng ở giữa, biết rõ sự
thể cổ quái, nhưng lại không cách nào động đậy.

Tranh, đàn tranh đình chỉ, đi theo một trận gió thổi tới, mây khói tan

hết, tứ phương thanh minh, đàn tranh bên trên dây cung tia khoan thai lắc
lư, Lạc Vũ Sinh lại là vô tung vô ảnh, sứ bồn rỗng tuếch, trong đó nước
sạch một giọt cũng không còn.

“A!” Một tên thái giám la hoảng lên, thanh âm lanh lảnh như châm, “Có

quỷ, có quỷ…”

Ninh Vương cũng tỉnh ngộ lại, hãi nhiên tứ phương, mọi người tại đây

từng cái sắc mặt trắng bệch, Lạc Vũ Sinh không trong đám người, giống
như theo gió mà qua, lại như mây khói tán đi. Chu Vi gặp hắn kinh hãi bộ
dáng, nhịn không được kêu lên: “Ca ca…” Lời vừa ra khỏi miệng, chợt
cảm thấy thất ngôn, hốt hoảng tứ phương, chỉ thấy mọi người ngốc ngơ
ngác nhìn qua đàn tranh không bồn, căn bản không người nghe được nàng
gọi.

“Điện hạ…” Một tên thái giám run run tác tiến lên, “Cái này, cái này…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.