LINH PHI KINH - Trang 1743

cung nhân mở mắt như mù, làm như không thấy. Nhạc Chi Dương hết sức
kỳ quái, không khỏi ngầm sinh ảo giác: “Ta đang nằm mơ? Vẫn là đã
chết?”

giống như biết Nhạc Chi Dương nghi hoặc, Lương Tư Cầm mở miệng

nói ra: “Tiểu tử, người con mắt là không dựa vào được. Ngô, đâu chỉ con
mắt, cái mũi, lỗ tai, đầu lưỡi, xúc giác, mọi thứ đều không đáng tin cậy.”

“Cái gì mới đáng tin?” Nhạc Chi Dương không hiểu chút nào.

“Thần ý, hoặc là gọi là Linh giác.” Lương Tư Cầm trầm mặc một chút,

“Gặp gỡ người đứng đầu cao thủ, thần ý cũng chưa chắc đáng tin. Đạo lý
này, cái kia họ Diệp tiểu cô nương liền rất rõ ràng.”

“Diệp Linh Tô?” Nhạc Chi Dương sững sờ, tiếp theo có chút không

phục, “Nàng cũng coi là người đứng đầu cao thủ?”

“Dưới mắt còn không tính.” Lương Tư Cầm lắc đầu, “Nhưng võ công

của nàng kì lạ, nếu như luyện đến cảnh giới chí cao, có thể lừa qua đối thủ
lục thức, xuất quỷ nhập thần, ban ngày hóa ảnh, tới lui bỗng nhiên, khó
lòng phòng bị.”

“Lợi hại như vậy?” Nhạc Chi Dương hết sức hãi dị.

“Nói thì nói như thế.” Lương Tư Cầm khắp lơ đãng nói, ” như thế cảnh

giới, luyện không luyện được đến lại là một chuyện khác.”

Đang khi nói chuyện, lãnh cung đã đang nhìn, cửa cung khóa chặt, đen

nhánh không ánh sáng, cỏ hoang um tùm, tường cao pha tạp, chưa đến gần,
một cỗ hoang vu thanh lãnh đập vào mặt.

Không đợi Nhạc Chi Dương lên tiếng, Lương Tư Cầm phiêu nhiên nhảy

lên, vượt qua thành cung, rơi vào đình trong nội viện. Tấn vương chết
không lâu sau, cung trong còn không người ở, một đạo đồng khóa treo trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.