LINH PHI KINH - Trang 2681

Nhạc Chi Dương hai mắt nhắm lại, khóc không ra nước mắt, hắn chợt

phát hiện, trên đời này nhất đả thương người, có khi không phải thù hận,
mà là ân tình, thân tình cũng tốt, yêu thương cũng được, so như một cái
lưới lớn, để cho người không đường có thể trốn.

“Cũng tốt!” Nhạc Chi Dương mở hai mắt ra, quyện đãi nói nói, ” ta đi

cứu nàng, bất quá…” Hắn nhìn qua Chu Vi, ánh mắt có chút thê lương,
“Địch mạnh ta yếu, ngươi thì không nên đi.”

Chu Vi minh bạch hắn tâm tư, đương thời gặp Thủy Liên Ảnh, đồ từ

tăng thêm xấu hổ, lập tức thoảng qua gật đầu.

Nhạc Chi Dương lấy xuống “Chân Cương”, đưa cho Chu Vi: “Ngươi

lưu lại phòng thân!”

“Không!” Chu Vi lắc đầu, “Ngươi muốn đối trận Vân Hư, không nhưng

không có lợi khí. Ta không phải kiều nhược nữ tử, ngươi…” Cắn khẽ cắn
bờ môi, “Ngươi đem ‘Không Bích’ cho ta là được.”

Nhạc Chi Dương trái tim bỗng nhiên co vào, “Không Bích” là hai người

tín vật đính ước. Hắn kinh lịch trăm khó, đến mà phục mất, mất mà được
lại, từ đầu đến cuối chưa từng vứt bỏ, nhưng bây giờ Chu Vi lại muốn đòi
lại, Nhạc Chi Dương trong lòng ẩn ẩn sinh ra một tia chẳng lành.

“Nhạc Chi Dương!” Chu Vi nhẹ nhàng kêu một tiếng.

Nhạc Chi Dương thở dài một hơi, trả lại kiếm vào vỏ, từ địch túi rút ra

sáo ngọc, nói ra: “Chờ ta trở lại, cho ngươi thêm thổi sáo.”

“Thổi cái gì?” Chu Vi thưởng thức sáo ngọc, không quan tâm.

“Chu Thiên Linh Phi Khúc!” Nhạc Chi Dương đáp nói, ” ngươi thích

nghe a?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.