LINH PHI KINH - Trang 780

họng.

Bỗng nhiên, cánh tay Xung đại sư nhẹ hẫng, mọi áp lực mất tăm tích,

lão có cảm giác đầu quyền đối thủ mềm xèo như quả bong bóng lợn, chẳng
hiểu tại sao bỗng nhiên nó mất hết khí lực.

Xung đại sư không kip nghĩ ngợi, lão rụt tay về, lập tức thấy Tịch Ứng

Chân loạng choạng, ông ngả người, nghiêng về đàng sau.

Từ cõi chết trở về đất sống, hòa thượng rất kinh ngạc, khi lão định thần

nhìn lại, thấy mặt đối thủ đỏ như nhuộm máu, ánh mắt ông ta mờ mịt, bước
chân lảo đảo vật vờ, dường như ông ta đột nhiên phát bệnh nặng.

Xung đại sư xoay chuyển ý niệm, lão giật mình hiểu ngay. Những biểu

hiện chân bước loạng choạng, mắt thất thần đó là do "Nghịch Dương chỉ"
cuối cùng đã phát tác. Hòa thượng mừng quá đỗi, lão la thầm "Trời giúp ta
rồi!", lão nhảy xổ tới, tống ra một quyền.

Tịch Ứng Chân gắng gượng đè nén nỗi khó chịu, ông giơ tay phải lên,

muốn xuất quyền, chẳng dè, nắm đấm vừa giao tiếp quyền đầu của địch
thủ, khí huyết trong cơ thể ông vụt chạy toán loạn, như bị một con rắn độc
quẫy mạnh, ông hụt hơi, quyền kình của Xung đại sư tức thì tống vào, vang
một tiếng "bộp" đúng in ngay giữa ngực.

Tịch Ứng Chân như diều đứt dây, ông bị bắn tung ra xa đến mấy trượng,

thân mình mãnh liệt đập vô vách đá, chỉ chớp mắt, toàn thân ông rũ xuống,
không còn sức lực mà ngóc đầu lên nổi.

Xung đại sư không làm thì thôi, đã làm, phải làm đến cùng, lão lướt

nhanh tới, định hạ sát thủ. Bỗng nhiên kiếm quang chớp loé, Lạc Chi
Dương theo kiếm xông vào. Lão hoà thượng không kịp nghĩ nhiều, vung
chưởng quét ra, chưởng lực còn chưa ra đến đầu quyền, Lạc Chi Dương đã
thu hồi bảo kiếm, cước bộ hắn chuyển động, hắn phóng kiếm đâm vào hậu
tâm lão.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.