LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 177

“Thế cũng không có nghĩa là cô không thể tỏ ra tử tế với ông ấy,”
Kayla nói. “Tôi tử tế với ông ấy đấy chứ.”

Kayla chống tay lên hông. “Cô có ý thức được khu sân golf nghỉ
dưỡng ấy sẽ tạo ra bao nhiêu việc làm cho người dân thị trấn
này không? Hoặc sẽ mang đến bao nhiêu cơ hội kinh doanh
mới?”

Chẳng cần tốn công nhắc đến hệ sinh thái cũng bị nó hủy hoại
làm gì. “Hẳn là kha khá.”

Kayla nhặt lại một chiếc thắt lưng bị rơi ra khỏi giá. “Tôi biết
người dân nơi này không hẳn vui mừng trải thảm chào đón cô,
nhưng tôi dám chắc tất cả mọi người sẽ đánh giá cao nếu cô
không bám lấy nó làm cái cớ để bêu xấu chúng tôi với Spencer
Skipjack. Có một số chuyện quan trọng hơn nhiều so với ôm ấp
nỗi oán hận vặt vãnh.”

“Tôi sẽ nhớ rõ điều đó.” Đúng lúc quay người rời đi, Meg bất chợt
nhìn thấy một thứ, một cái áo sơ mi nam màu xám cùng áo
đồng bộ và quần soóc túm eo. Bộ đồ này là phiên bản cải tiến
phá cách của phong cách thời trang hè thập niên 1950, và cô
bước lại gần để xem cho kỹ hơn. Khi nhìn thấy cái mác, cô
không thể tin nổi vào mắt mình. “Đây là đồ Zac Posen.”

“Tôi biết.”

Cô chớp chớp mắt nhìn bảng giá. Bốn mươi đô? Cho một bộ
trang phục ba món của nhà thiết kế Zac Posen? Lúc này cô
không thừa bốn mươi đô, ngay cả khi vừa nhận được món tiền
boa của Ted, tuy nhiên, đây là một món hời không thể tin nổi.
Treo ngay cạnh đó là một bộ váy phong cách đột phá với phần
corset phía trên được thiết kế hài hoà giữa gam màu xanh và
hồng cam nhạt, nếu còn mới ít nhất cũng phải hai ngàn đô la,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.