LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 186

màu tím to cỡ đồng xu vào hai bên hoa tai triều Tống. Sự kết hợp
kịch tính giữa cổ điển và hiện đại đã làm tôn lên bức họa
Modigliani và mang đến ấn tượng tổng thể vừa hào nhoáng vừa
lịch sự. Ông chú Michel của cô hẳn sẽ hài lòng.

Vài mái đầu bắt đầu quay lại khi cô xuất hiện, nhưng cô ngờ
rằng không phải bắt nguồn từ cặp hoa tai ngoại cỡ của cô. Cô đã
xác định sẵn tinh thần sẽ phải nhận thái độ thù địch từ cánh
phụ nữ, nhưng cô không lường trước được những ánh mắt thích
thú họ thỉnh thoảng trao cho nhau khi nhìn thấy bộ váy bó của
cô. Nó vừa vặn không chê vào đâu được, lại có vẻ rất hợp với cô,
vậy nên cô chẳng thèm quan tâm.

“Tôi có thể lấy giùm cô thứ gì để uống không?”

Cô quay sang, thấy một người đàn ông dong dỏng tầm quá bốn
mươi có mái tóc nâu thẳng hơi rối và đôi mắt xám mênh mang
có thể nhìn thấy rất rõ xuyên qua chiếc kính gọng kim loại. Anh
ta khiến cô liên tưởng đến một giáo sư dạy văn. “Thạch tín
chăng?” cô hỏi.

“Tôi không nghĩ sẽ cần đến nó đâu.”

“Tùy anh thôi.” “Tôi là Dexter O’Connor.”

“Không phải chứ!” Câu nói bật ra trước khi cô có thể ngăn lại
được, nhưng cô không thể tin nổi người đàn ông có vẻ sách vở
này lại là chồng của Torie Traveler O’Connor quyến rũ. Đây hẳn
phải được xem là sự cọc cạch của thế kỷ rồi.

Anh mỉm cười. “Rõ ràng cô đã gặp vợ tôi rồi.”

Meg nuốt nước bọt. “Ờ... Chỉ là...” “Torie là Torie, còn tôi... không
được sao?” Anh nhướng mày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.