LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 225

Ký ức về tối hôm qua len vào, hết thảy những tiếng rên rỉ đáng
xấu hổ và những đòi hỏi bẽ bàng đó. Để bù lại, cô ngân nga. “Anh
mà không định cởi quần áo ra thì tôi coi anh như không tồn tại
luôn.”

“Phụ nữ California các em táo bạo quá thể.” Anh ra dấu về phía
nghĩa địa. “Cứ mỗi tháng một lần tôi đều cử một đội bảo trì đến
đây dọn dẹp. Em không cần làm thế đâu.”

“Tôi thích ở ngoài trời.”

“Đối với một cô nàng Hollywood hư hỏng thì em có những cách
tiêu khiển khác thường thật đấy.”

“Còn hơn đứt cái trò lôi gậy đi lăng quăng của anh.” Cô bỏ chiếc
mũ bóng chày ra và dùng mu bàn tay lấm lem lau cái trán lấm
tấm mồ hôi. Những lọn tóc xoăn rối tung của cô rủ xuống mắt
và chọc vào gáy cô. Cô phải cắt tóc thôi, nhưng cô không muốn
mất tiền. “Thứ Sáu, tôi sẽ không đến Roustabout với anh đâu.
Quá nhiều Skipjack.” Cô dận cái mũ trở lại trên đầu. “Thêm nữa,
chúng ta càng ít ở bên nhau giữa chốn công cộng thì càng tốt.”

“Tôi không hề nói họ sẽ có ở đó.”

“Anh cũng chẳng bảo là họ sẽ không có ở đó, và tôi đã chán ốm
lên với cả hai cha con họ rồi.” Cô đang nóng bức, cáu kỉnh và
nhất quyết tỏ thái độ khó chịu. “Thành thực đi, Ted. Toàn bộ
vấn đề liên quan đến khu sân golf nghỉ dưỡng này... Anh có thực
lòng muốn để mặc cho cha con Skipjack hủy hoại thêm một
vùng tự nhiên nữa để có thêm nhiều tên ngốc có thể đánh lòng
vòng một quả bóng trắng ngu xuẩn? Anh đã có câu lạc bộ thị
trấn rồi mà. Như thế vẫn chưa đủ sao? Tôi hiểu rõ về lợi nhuận
kinh tế của địa phương, nhưng anh không nghĩ là một ai đó,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.