LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 235

từng khẳng định không gì có thể khiến Ted Beaudine bất an rõ
là chẳng biết họ đang nói gì.

“Tôi cũng ở đó, nhớ không?” Những từ ngữ bật ra từ miệng anh
như những mảnh kim loại vỡ.

“Chắc chắn rồi,” cô nói. “Sao tôi có thể quên được chứ?”

Anh dận mạnh lên phanh xe. “Có chuyện quái quỷ gì với em vậy
hả?” “Tôi chỉ mệt thôi. Dù tôi có nói gì thì cũng quên đi nhé.”

“Chắc chắn tôi sẽ làm thế.” Anh vươn người qua chỗ cô và đẩy
mở cánh cửa bên ghế phụ.

Vì nỗ lực hòa giải đã thất bại thảm hại, cô quay về với tính cách
thực của mình. “Tôi đi tắm đây, và anh không được mời vào đâu.
Thực ra, đừng có chạm vào tôi lần nữa.”

“Việc gì tôi lại muốn thế chứ?” anh bật lại. “Có những phụ nữ
quá rắc rối đến mức chết tiệt.”

Cô thở dài, chán ghét bản thân nhiều hơn là chán ghét anh. “Tôi
biết.”

Anh chỉ một ngón tay dài về phía đầu cô. “Tốt hơn hết, em nên
chuẩn bị sẵn sàng vào lúc bảy giờ ngày thứ Sáu, vì tầm đó tôi sẽ
đến đón em. Và đừng trông chờ gặp được tôi trước lúc đó vì tôi
còn bận việc ở Santa Fe. Tôi cũng sẽ không gọi điện đâu. Tôi còn
nhiều việc quan trọng hơn là tranh cãi với một phụ nữ điên rồ.”

“Quên chuyện thứ Sáu đi. Tôi đã bảo anh tôi không muốn dây
dưa gì thêm với bố con Skipjack... hoặc với anh rồi.” Cô nhảy ra
khỏi xe, nhưng đôi chân vẫn còn run rẩy khiến cú tiếp đất của cô
không khỏi vụng về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.