LOẠN THẾ THỊNH SỦNG - Trang 438

LOẠN THẾ THỊNH SỦNG

Phi Cô Nương

dtv-ebook.com

Chương 73: Không Chút Giữ Lại

Trước khi trời sáng là màn đêm bao phủ, bầu trời tí tách rơi xuống từng

đợt mưa phùn, nam tử anh tuấn đang say giấc thế mà đôi môi đỏ mọng vẫn
nhoẻn nụ cười vui vẻ cùng thỏa mãn như chú mèo con cuộn mình nằm trên
giường ấm, chăn đơn trễ xuống ngang hông miễn cưỡng che kín cảnh xuân
bên dưới khiến người suy nghĩ lung tung. Lúc này nến đỏ đã sớm cạn, bên
trong một mảnh tối om, Kỳ Mạch bị tiếng tiếng mưa rơi đánh thức, mượn
ánh sáng yếu ớt ngoài cửa sổ nhìn thấy bên người đã không còn ai, y phục
tất cả đều không thấy tăm hơi, nơi đó cũng lạnh lẽo lạ thường.

Nụ cười nhất thời đọng lại, sắc mặt trắng bệch như tro tàn, buồn ngủ

cùng cả kinh biến mất hầu như không còn một móng. Gần như lập tức Kỳ
Mạch bật dậy ngồi trên giường, mang theo thất thố khó mà che giấu, quơ
tay tìm đại một chiếc áo lụa trắng khoác lên người, ngay cả giày cũng
không mang liền xuống giường, vội vã bước nhanh ra khỏi phòng. Một
tiếng “Bộp” giòn tang vanh vảnh trong bóng tối, do quá nóng vội mà đụng
vào cạnh bàn, bình trà bên trên lảo đảo rồi ngã xuống mặt đất hóa thành
mảnh nhỏ nhưng hắn lại như không phát hiện trực tiếp chạy ra ngoài.

Ngoài phòng mưa phùn như tơ trút xuống mang theo lạnh buốt, Kỳ Mạch

lo lắng ra ngoài tìm người lại vì màn đêm cô quạnh mà đứng trong nội viện
trống rỗng, nhất thời không biết bắt đầu tìm từ đâu.

Trong làn mưa nam tử nâng hai chân chần trụi, trên người chỉ mặc vẻn

vẹn một lớp áo mỏng đứng lặn trong màn mưa mờ mịt, đuôi lông mày tuấn
tú như mũi đao nhọn tụ lại một chỗ, sắc mặt lãnh khốc nhưng mơ hồ có
thêm bất lực cùng mệt mỏi, chán nản rũ xuống mí mắt ba phần giận bảy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.