“Nhưng anh ấy không thể!” Evie rúm lại khi Sebastian loạng choạng lùi lại
sau một đòn liên hoàn thô bạo của Peregine.
“Em đang đánh giá thấp ngài ấy đấy,” Cam nói, quan sát khi Sebastian di
chuyển tới trước một lần nữa. “Ngài ấy—đó, một cú thúc. Cú móc phải
tuyệt đẹp. Tư thế chân cũng rất chuẩn. Những người đàn ông với kích thước
như ngài ấy thường không thể di chuyển nhanh như thế được. Giờ nếu ngài
ấy chỉ cần—chết tiệt, lỡ mất cơ hội rồi—“ Anh đột ngột reo hò tán thưởng
khi Sebastian đánh ngã Peregine với một cú đấm vào mạn trái quai hàm.
“Cú đánh mạnh mẽ thế chứ!” anh thốt lên. “Ngài ấy có được sức mạnh và
độ chính xác...chỉ cần thêm một vài chỉ dẫn bài bản nữa thôi.”
Rúc người thành một mớ lộn xộn rên rỉ trên mặt đất, Peregine dường như
hoàn toàn không hay biết đến người đàn ông với gương mặt gay gắt đang
đứng trên đầu ông ta.
Nhận ra trận đánh đã kết thúc, những người làm thuê của sòng bạc đánh bạo
đi tới trước với những tiếng la ó tán thưởng và vỗ vào lưng Sebastian, cam
đoan với anh rằng anh hoàn toàn không phải kẻ yếu ớt mà họ đã nghĩ.
Sebastian nhận lấy lời khen tối nghĩa đó với một vẻ mặt mỉa mai, và thô lỗ
sắp xếp cho đối thủ đã kiệt lực của anh vào cỗ xe ngựa.
Dịu dàng, Cam xoay Evie lại đối mặt với anh. “Nói với anh chuyện đã bắt
đầu thế nào,” anh giục. “Ngay bây giờ, trước khi chồng em đến đây.”
Nhanh chóng, Evie giải thích Bullard đã lừa nàng để xuống dưới lầu thế
nào, và anh ta đã, theo nghĩa đen, giao nàng cho những người họ hàng của
nàng để đổi lấy một khoản thù lao. Từ ngữ của nàng lắp bắp lộn xộn, nhưng
Cam vẫn có thể hiểu được lời giải thích rời rạc. “Được rồi,” anh thì thầm,
khuôn mặt với nước da màu mật ong của anh không biểu lộ cảm xúc. “Anh
sẽ đối phó với Bullard. Em đi chăm sóc cho St. Vincent. Ngài ấy sẽ cần em
đấy. Đàn ông thường tràn trề năng lượng sau một trận đấu hả hê.”
Evie lắc đầu bối rối. “Năng lượng? Cái gì ạ? Em không biết anh đang nói về